Tên tiểu tam này thật tệ mà!! Không có đạo tức, không có tiêu chuẩn, không có nhiệt huyết đối với nghề nghiệp gì cả.
Chu Du ở trong lòng liên tục phỉ nhổ ai đó, cô quả thực không thể hiểu Ngô Tú Trân thích anh ta ở điểm nào.
Soái ca khắp nơi đều có, học bá cũng không hề ít....Nhưng họ không thể làm người đàng hoàng được hay sao?
Nhưng Chu Du làm sao mà để mình chịu thiệt thòi được, cô chớp chớp đôi mắt giống như một chú nai con đáng yêu:"Thầy không phải là thẹn thùng đấy chứ?"
"Thẹn thùng?"
Tôn Hoài Cẩn cứ như nghe thấy một từ gì khó hiểu, mày hơi nhướn lên.
"Bởi vì lần trước em hôn thầy~", giọng nói của cô nhẹ nhàng mà chắc chắn "Không phải sao?"
Người đàn ông rũ mắt nhìn cô...anh giống như mỗi lần nói chuyện đều có thói quen nhìn vào mắt người đối diện. Tuy ánh mắt lạnh lẽo nhưng lễ phép cùng tôn trọng lại chưa từng thiếu.
Anh mím môi, dường như đang cố gắng khắc chế cảm xúc, sau một lúc lâu mới nhẹ giọng nói:"Chu Du, em sẽ không cảm thấy đấy là hôn môi đi."
Vẻ tự tin của người thiếu nữ như bị câu nói thong dong của anh làm thủng một lỗ. Cô nghiêng nghiêng đầu, lông mi cong vút giống như một chú chim khi đối mặt với kẻ thù, dang cánh sẵn sàng đáp trả.
"Không phải sao?"
Khuôn mặt cô ngập tràn vẻ ngây thơ, một bộ dạng không biết hôn thế nào, nhưng cánh tay thì yên lặng không tiếng động mà leo lên vai của Tôn Hoài Cẩn, dướn người tự nhiên mà hôn vào môi anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-di-ke-thu-ba/993877/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.