Chủ nhân...Chủ nhân phải đợi Diệp Thuẫn..
Bạch Thụy lơ lửng trên bầu trời đêm. À không,bây giờ chính xác hơn,y chính là Diệp Thuẫn,hầu cận trung thành của Yêu Thanh Sơn.
Khi ấy xảy ra đại chiến tam giới,Yêu Thanh Sơn ẩn thân ,không để lại lấy một dấu tích. Diệp Thuẫn vì quá đau khổ khi mất đi điểm tựa,y không màng đến sự sống,từ thiên giới nhảy xuống nhân gian,mặc cho số phận an bài. Rồi cũng chẳng biết bằng cách nào,lại có duyên với Bạch Thụy.
Khi ấy,Bạch Thụy chỉ là một đứa trẻ còn một tia hơi tàn. Diệp Thuẫn cũng chẳng thiết sống,y một lần nữa chống lại luật trời,xuống địa phủ làm loạn,lôi Bạch Thụy từ cõi chết trở về.Xong xuôi,liền trốn vào cơ thể Bạch Thụy, chìm vào giấc ngủ sâu vĩnh viễn
Bây giờ thì y hiểu tại sao,tâm trí của Bạch Thụy lại luôn thúc ép y thức tỉnh ,luôn hướng về một nữ nhân lạ mặt. Là bởi khế ước linh hồn,là bởi nàng là chủ nhân của y. Diệp Thuẫn không thể nhận ra nàng ngay từ lần chạm mặt đầu tiên,một phần là vì dung nhan của nàng so với mấy vạn năm trước thật sự thay đổi quá nhiều,còn phần lớn là vì...tia ác niệm,âm khí luôn quẩn quanh cơ thể nàng.
Huy Dạ chợt tỉnh giấc .Trong khi hơi thở của Yêu Thanh Sơn ngày một yếu đi,Huy Dạ không có cách nào chữa trị thì những tia dao động trong không gian hướng về phía hai người họ lại khiến nàng trở nên khá hơn. Hô hấp nhịp nhàng,sắc mặt hồng hào.
Huy Dạ lập tức ra lệnh cho hắc điểu dừng lại. Diệp Thuẫn cuối cùng cũng đuổi đến.
Y mặc kệ ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-de-van-nam-chuyen-the-roi/1466460/chuong-45.html