Hai cô nương,cô mua đèn ủng hộ lão được không?Lão chỉ lấy hai cô nương 2 hào một cái.
- Được a,lão bá ,người cũng đói rồi. Người ăn một chút bánh tiêu đi?- Vân Phi khẽ nói
- Lão làm sao có thể lấy đồ của hai cô nương được chứ? Cô nương mua ủng hộ lão là lão vui lắm rồi. - Ông lão râu tóc bạc phơ móm mém cười
- Lão bá,đèn của người đẹp như vậy,sao lại rất ít người mua?
- Ây da,ây da,lão già ta quen rồi. Không sao. Không sao. Hai cô nương đi chơi vui vẻ.
- Lão bá à,trông người thật sự rất đói rồi đó. Người ăn một miếng đi cho A Phi vui,có được không?
Vân Phi cố gắng đứng lại quầy hàng nài nỉ. Cứ nhìn thấy người nghèo khó,Vân Phi lúc nào cũng ương bướng như thế. Thanh Sơn không còn cách nào nên đành nói đỡ :
- Lão bá à,vị muội muội này của con,từ nhỏ đã có chút vấn đề về thần kinh a,tâm trí không được minh bạch,lại vô cùng cứng đầu. Người thương tình,ăn một miếng cho nàng vui,có được không?
Vân Phi dùng đôi mắt cún con nhìn lão bá. Lão bá nghe thấy Thanh Sơn nói vậy,liền thấy Vân Phi đáng thương. Đôi tay gầy guộc đón lấy tấm bánh nhỏ của cô,đồng thời đặt mấy hào nhỏ vào tay cô
- Lão bá không lấy tiền của tiểu cô nương. Lão bá cho ngươi mua kẹo.
- Được a.
Vân Phi tâm tình hỗn loạn. Lần đầu tiên trong cuộc đời của cô bị người ta hiểu nhầm là người điên. Thanh Sơn bên cạnh che miệng cười. Cô gầm gừ.Tỷ tỷ đúng thật là.
Cô ghé sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-de-van-nam-chuyen-the-roi/1466447/chuong-32.html