“Chuyện gì đây?”
Tam Túc Kim Ô kinh ngạc, anh ta cho rằng pháp lực của mình có vấn đề, trên đôi cánh vàng trong như ngọc tỏa ra hào quang, giống như một vòng thần đột nhiên sáng lên, muốn xuyên mạnh qua tinh vực, thu lại cảnh tượng quanh Địa Cầu đến trước mặt.
Nhưng ngoài dự liệu của Tam Túc Kim Ô, trên tấm màn bức tranh vẫn không có gì hiện lên. Trong đôi mắt vàng kim to lớn như núi của nó đầy phẫn nộ, Địa Cầu hay ngay cả hệ Thái Dương hoàn toàn bị bao phủ bởi một lớp sương mù, ngay cả pháp lực của bản thân cũng không thể xuyên qua.
“Vậy mà không thể nhìn thấu sao? Sao có thể chứ!”
Tam Túc Kim Ô cau mày, trong lòng bực tức.
Thần quang xung quanh nó phát sáng, đang chuẩn bị thi triển pháp lực lần thứ hai thì vang lên một âm thanh uy nghiêm từ sâu trong Tinh Hà: “Không có tác dụng đâu, có người dùng đại thần thông che phủ cả hệ Tinh Địa Cầu, chỉ nhờ vào pháp lực thì chắc chắn không thể nhìn thấy cảnh tượng gì bên trong”.
“Không thể nào, có thể che lấp pháp lực của con thì ít nhất cũng phải ở cùng cấp bậc, Lăng Tiêu cũng chưa chắc có thể làm được. Chẳng lẽ ở tinh vực lãng quên, có một vị Hợp Đạo xuất hiện sao?”
Dưới sự thảng thốt của các Chân Tiên tại các thiên hà xa xôi, trận chiến với quân đội của Lăng Tiêu Chân Tiên đã kết thúc. Diệp Thành bị thương nặng nên phải quay về phái Sương Diệp tĩnh dưỡng và khôi phục. Quãng thời gian này là năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-de-trung-sinh/1158045/chuong-1101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.