“Sao có thể?”
Lúc này người thanh niên quần áo đen không những kinh sợ, mà cảm thấy những điều mà bản thân vốn là một tu sĩ mười vạn năm luôn cho là đúng, đã bị phủ định.
Pháp tắc, thần tắc chính là sức lực mạnh nhất trong cả trời đất, chỉ có tu sĩ Nguyên Anh mới có thể miễn cưỡng chạm đến, hay Hợp Đạo mới thể thật sự khống chế được. Đây là nền móng cấu thành cả thế giới vũ trụ.
Giả dụ như, đột nhiên vũ trụ không có loại pháp tắc như lửa, bất kể là loại lửa nào cũng không thể cháy được, vậy thì đương nhiên thiên hạ sẽ đại loạn. Mặc dù Hoàng Tuyền không phải là pháp tắc cơ bản phổ biến nhất như ngũ hành nhưng cũng là một pháp tắc thứ cấp, đột nhiên lại mất đi hiệu lực trong một vùng tinh vực. Chuyện như vậy sao lại không khiến cho Lăng Tiêu Chân Tiên kinh sợ được.
“Trốn!”
Lúc này, trong lòng Lăng Tiêu chỉ có một suy nghĩ.
Hắn đã sợ đến mức hồn bay phách lạc, sức lực mà Diệp Thành thi triển đã vượt ngoài sức tưởng tượng của hắn. Đó không chỉ là vấn đề về pháp lực mạnh mẽ, mà là pháp tắc cơ bản nhất đã nghiền nát hắn ở trước mặt Diệp Thành, thần tắc Hoàng Tuyền hắn khổ luyện mười vạn năm đơn giản chỉ như một trò cười. Căn bản chẳng có chút tác dụng gì, vừa chạm mặt mà đòn sát thủ mạnh nhất đã không còn rồi thì còn đánh thế nào.
Thế nhưng Lăng Tiêu Chân Tiên lại phát hiện, trên lưng mình như đang phải đỡ cả núi thần nặng nề,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-de-trung-sinh/1158040/chuong-1096.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.