Chương trước
Chương sau
Tu sĩ của dải Ngân Hà và tinh vực bị lãng quên có tầm nhìn hạn hẹp quá. Bọn họ mười vạn năm không có ai chứng đạo, đương nhiên chưa ai chứng kiến Hợp Đạo ra tay. Năm xưa Trùng Lâu cũng là đại ma tu nổi tiếng ở ngoại vực, từng có một hai cơ hội tận mắt nhìn thấy khí thế khi Chân Tiên ra tay.
Sức mạnh ngút trời của Chân Tiên ngoại vực so với Lăng Tiêu Chân Tiên ngày hôm nay chỉ có hơn chứ không có kém.
“Mình vốn tưởng rằng chủ nhân là con cháu của tiên tông tinh hà trung tâm, tuy là Nguyên Anh nhưng tu hành bí pháp tiên tông, nói không chừng có thể bù đắp khoảng cách giữa Hợp Đạo và Nguyên Anh. Nhưng xem trận chiến ngày hôm nay, giữa Nguyên Anh và Hợp Đạo vẫn có khoảng cách quá lớn. Ngay cả người mạnh như Diệp Chân Tiên cũng không thể vượt được ranh giới này”.
Trùng Lâu thở dài.
Còn mọi người của Sương Diệp và Địa Cầu đều vô cùng bàng hoàng.
Dù sao cũng không thể lừa mình dối người mãi, trong lòng bọn họ càng ngày càng thấy bất an, lo lắng nhìn lên trên. Các lãnh đạo cấp cao của Sương Diệp như Aokawa Sakura, Thẩm Minh Nhan tuy sắc mặt vẫn không đổi, nhưng bàn tay trắng nõn của bọn họ siết chặt, nhiệt độ quanh người tăng cao, từng luồng xoáy khí quấn quanh, pháp lực dao động, cho thấy các đệ tử thân truyền của Diệp Thành cũng đang lo lắng cho anh.
“Nếu Diệp Chân Tiên thua thì Địa Cầu xong đời rồi!”
Không chỉ một người mà trong lòng ai cũng hiểu điều này.
Tuy Diệp Thành nói Địa Cầu có tiên trận của tiên nhân Thượng cổ bảo vệ, có thể cấm tuyệt đối mọi sức mạnh Hợp Đạo đặt chân vào. Nhưng năm xưa Địa Cầu từng mạnh đến như vậy, Lăng Tiêu Chân Tiên cũng chưa từng đến, chỉ dựa vào một đám tùy tùng và tộc Lệ Ma dưới trướng, chẳng phải vẫn mấy lần công phá Địa Cầu sao? Huống hồ, nghe hai người nói chuyện, Lăng Tiêu Chân Tiên hoàn toàn có thể áp chế pháp lực của mình, khống chế ở cảnh giới Nguyên Anh để vào được Địa Cầu.
Đúng là Nguyên Anh đấu pháp.
Ai có thể thắng được một Nguyên Anh là Hợp Đạo cải trang chứ? Riêng kinh nghiệm và lĩnh ngộ đối với pháp tắc đã đủ để nghiền nát tất cả Nguyên Anh rồi!
Chỉ có một số kẻ không thức thời như Tất Tịnh Hồng, Hách Hổ, mấy lão tổ còn sống sót của Huyết tộc, tộc Quang Minh, và những người có thù với Diệp Thành, lúc này đều mong đợi anh thua trận. Kháo Sơn Vương Vân Cực gãy tay đứt chân, chỉ còn lại một cái chân, cười lớn:
“Diệp Thành, mày cũng có ngày hôm nay à?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.