Vô Đao Khách chĩa một ngón tay vào hư không, khẽ quát một tiếng.
“Nâng!”
“Bốp bốp bốp…”
Chín mươi chín thanh huyền đao sau lưng hắn như nước chảy ra, nhanh chóng phóng lên trời cao. Mỗi một thanh huyền đao chỉ dài hơn một thước nhưng lấp lóe tia sáng. Chỉ cần nhìn thẳng thì ai cũng cảm nhận được đao khí đáng sợ, sắc bén vô cùng, là cấp bậc linh bảo, hơn nữa còn là cỡ trung và thượng phẩm.
Huyền đao mang theo đao khí này đủ để đâm nát thân thể Kim Đan.
Nhưng đao quang như mưa này vừa rơi cạnh Diệp Thành, chỉ còn cách ba trượng mà chúng như đụng phải một bức tường, lùi ra sau. Một, hai, ba thanh dao… liên tục chín mươi chín, chẳng thanh nào tiến gần hơn ba trượng.
Nhìn cảnh này, nhiều tu sĩ nhíu mày, chấn động vì sự mạnh mẽ của cơ thể Diệp Thành.
“Tiếp đây!”
Vô Đao Khách quát một tiếng, trên mặt không hề tỏ ra tức giận mà còn lớn tiếng nói.
Chín mươi chín thanh đao lấp lóe, trong nháy mắt, hắn bấm quyết, tất cả hợp thành một, biến thành một vòng tròn đao như bánh xe. Cái bánh xe sắc bén này rất tròn, rất lớn, mang theo khí tức khổng lồ, như ánh trăng nhô lên, sáng đến trắng nõn.
“Đi!”
Trong giây phút, vòng tròn đao bay đi, xé nát trời cao, mang theo ánh trăng vô hình như đao chém vào nước, xé rách cả hư không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-de-trung-sinh/1157676/chuong-732.html