"Có thể thử xem".
Diệp Thành dựa kiếm mà đứng, cười lạnh nói.
"Ôi trời ơi, cường giả như vậy mà mình lại từ bỏ, đi theo cái tên Trương Chân Quân chó má kia".
Từ Ninh trợn to mắt.
Còn những người khác thì sắc mặt xám xịt như tro tàn, run như cầy sấy. Tiết thị vệ thì liên tục lắc đầu, nói: "Thảo nào, thảo nào khí chất lại bất phàm như vậy".
Chỉ có Trương Chân Quân là sắc mặt rất khó coi, quát lên: "Các người chưa nghe tiên ông nói sao? Cậu ta chỉ dựa vào phép thần thông mới có thể nhân cơ hội làm người ta bị thương thôi, sao có thể là đối thủ của thống soái Ma tộc được chứ".
Lần này ngay cả Ân U Liên cũng không nhìn nổi nữa, liền mắng: "Chủ nhân của tôi cứu các người mà các người còn lấy oán báo ơn? Nếu không có chủ nhân thì các người đã bị tên Thôn Uyên đó ăn từ lâu rồi".
Sắc mặt Trương Chân Quân lúc xanh lúc tím, không nói nổi nên lời. Ngay cả đám tán tu dưới trướng ông ta, kể cả đám thị vệ của Hoa Tiên Tông cũng coi thường ông ta, vội vàng đứng tránh xa.
Nhưng Trương Chân Quân nói không sai, mọi người vốn mừng thầm, giờ nghe ông ta nói như vậy trong lòng liền lạnh đi.
"Đúng vậy, cậu ta chỉ là dựa vào phép thần thông mà thôi. Thôn Uyên tuyệt đối sẽ không cho cậu ta cơ hội thứ hai đâu".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-de-trung-sinh/1157633/chuong-688.html