Diệp Thành nhẹ nhàng lắc đầu thở dài, anh là Tiên Đế, không phải người làm từ thiện, coi như là mình ra tay cứu người nhưng còn phải xem bản lĩnh cá nhân, có thể vượt qua thì sống, không kịp thì chết.
Dù sao thì chuyện theo đội của Hoa Tiên Tông là do đám kia quyết định, tất nhiên phải tự mình gánh chịu hậu quả.
“Cảm ơn đạo hữu đã cứu giúp, lần này mà không có đạo hữu thì chắc chúng ta đã chết không chỗ chôn!”
Từ Ninh gắng gượng chống đỡ nói lời cảm ơn với Diệp Thành.
Mấy người khác vội đứng lên, cảm kích Diệp Thành và Ân U Liên. Nhất là hai chị em Nhan Ngọc Kiều, nếu Ân U Liên không che chở thì họ đã rơi vào đội ma binh kia rồi.
“Đạo hữu có ma công phi thường, sợ là không hề yếu hơn Trương Chân Quân!”
Một tu sĩ Kim Đan khen ngợi.
Đến cuối cùng, hầu như là một mình Diệp Thành chém hết, thần thể Minh Vương tung hoành vô địch, ngay cả chiến trận Lệ Ma cũng bị Diệp Thành phá vỡ. Mọi người không thể không cảm thấy, ma tu ở trong Luyện ngục Vô Gian thật sự quá mạnh.
Ngược lại họ đang nghi ngờ Diệp Thành che giấu thực lực, dù sao lúc này, tu vi Diệp Thành cũng làm người ta sợ hãi. Thiên Quân này nọ hoàn toàn không phải là người họ có thể mơ tưởng. Chỉ có chị Nhan Ngọc Kiều dùng ánh mắt hoài nghi quan sát Ân U
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-de-trung-sinh/1157629/chuong-684.html