Người bên trong vẫn chưa biết gì, còn mở cửa thò đầu ra ngoài: "Rõ ràng câu nói của ngươi đầy mâu thuẫn, rất vô lý, hoàn toàn chỉ là không trung lầu (hư cấu)——"
Một câu "Không trung lầu các" còn chưa nói xong, chỉ nghe "Cheng cheng cheng" vài tiếng, hơn chục lá trúc xanh mướt đã được Lăng Phượng Tiêu truyền chân khí bay đi, tựa như thiết phiến ghim vào cây cột ngay cạnh đầu gã. (thiết phiến là mảnh sắt)
Người nọ lập tức cao giọng: "Lâm huynh, ngươi thế là không đúng rồi, ta với ngươi hảo hảo nói chuyện, có thể tự do tranh luận, nhưng ngươi lại thẹn quá hóa giận, nhất định là bị ta nói á khẩu không trả lời được!"
Lăng Phượng Tiêu cười lạnh một tiếng, phất tay áo bước ra khỏi rừng trúc.
Người nọ lập tức biến thành con gà bị bóp chặt yết hầu: "Lăng...... Đại, Đại tiểu thư."
Tiên đạo này, chẳng lẽ không người nào dám không khuất phục Đại tiểu thư ư?
Lâm Sơ đang nghĩ ngợi, chợt nghe người nọ dùng giọng nói bị bóp cổ nói: "...... Ngài không nóng sao?"
—— thật sự là có.
Lăng Phượng Tiêu nói: "Liên quan gì đến ngươi?"
"Đại tiểu thư, thứ ta nói thẳng, lời này quả thực vô lý, có câu, một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, thấy Đại tiểu thư nóng như vậy, bản thân ta đồng cảm cũng thấy nóng lên, sao có thể nói là không liên quan đến ta chứ......"
Chỉ thấy người này lớn lên thanh tú, mặc một thân lụa sam màu lục, rất giống một cây trúc xanh tươi đẹp đẽ.
Đáng tiếc Lăng Phượng Tiêu vừa vào cửa đã đánh gãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-dao-de-nhat-tieu-bach-kiem/215179/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.