Lý do Lâm Sơ cáo biệt Lăng Phượng Tiêu là, muốn đi vân du tứ hải.
Nhưng thực tế không phải vậy —— cũng không phải trở về thế giới hiện thực.
Lâm Sơ dự định đi Mân Châu.
Một mặt vì, hắn quả thực đã hứa cho Lăng Phượng Tiêu một vị hôn thê —— nhưng hắn kiếm đâu ra một tên đồ đệ?
Còn mặt khác, thừa dịp thần hồn vẫn chưa tiêu hao hết, hắn cũng muốn tìm hiểu xem: Tiểu ngốc tử rốt cuộc từ đâu mà đến, và tại sao bản thân lại xuyên không tới thời đại này.
Hắn báo cho Vô Quý.
Vô Quý chẳng đáp lời, hình như vẫn còn giận hắn.
Vừa rời khỏi tầm mắt Lăng Phượng Tiêu, nhóc này lại thay thành một thân hắc y, đôi mắt huyết hồng, mặt không biểu cảm.
Lâm Sơ dắt tay nó.
Nó liền trốn.
Lâm Sơ: “Con vẫn còn giận?”
Vô Quý chẳng đáp lời, chỉ ngẩng đầu nhìn hắn.
Trên người nó quẩn quanh hắc khí, so với trước đây dày đặc hơn nhiều.
—— sự biến hóa này xuất hiện sau khi nó dùng thủ pháp tàn nhẫn giết những người trong đại điện.
Lâm Sơ bất chợt liên tưởng, mỗi lần Tiêu Thiều giết người, thanh đao lại phảng phất hút no huyết khí, sát khi thân đao nồng thêm vài phần.
Lâm Sơ không dằn xuống được suy nghĩ so sánh nó với Đại Vu.
Ánh mắt cố chấp như vậy, cả người lệ khí, cơ hồ cùng một thủ pháp giết người……
Chợt thấy vẻ mặt Vô Quý thay đổi, lạnh lùng câu môi nhìn hắn: “Người chê con bẩn.”
Lâm Sơ: “Ta không có.”
“Người có.” Vô Quý liếm liếm môi: “Người sạch sẽ lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-dao-de-nhat-tieu-bach-kiem/1171956/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.