Trong bụi máu văng tung tóe khắp nơi, trời, đất, gió đều tan rã, hóa thành những mảnh vụn không ngừng trôi dạt.
Lâm Sơ ngửi được không khí khô hanh, lạnh băng vào ban đêm.
Hắn nhìn ra bên ngoài, thấy rìa của toàn bộ thế giới đã đứng trên bờ vực sụp đổ.
Cảnh tượng biến hóa.
Hắn phát hiện bản thân và Đan Chu cô nương đang sóng vai nằm trong vỏ của một con thận, dưới thân là thịt thận mềm mại, thịt thận quấn quanh người họ, gần như sắp kết thành một kén tằm.
Hơi thở mê loạn.
Cách đây ngàn năm, thận đã là một loài yêu vật đáng sợ giữa thiên địa, thương nhân trên biển vừa nghe tên đã biến sắc.
Khi gặp tàu thuyền đi trên biển, thứ này phóng ra thận khí, khiến đoàn người trên thuyền rơi vào ảo giác, dần dần điên cuồng, dần dần phát rồ.
Tàu thuyền lật úp, thuỷ thủ rơi xuống biển sâu, trở thành thức ăn cho thận.
Thận không giết người, mà chỉ cuốn con người vào ảo cảnh của nó, dần dần ăn mòn.
Theo truyền thuyết, người nọ vẫn sẽ tồn tại, thậm chí cơ thể vẫn được bảo tồn, chẳng qua tất cả ký ức, ý thức, đã trở thành một phần của thận.
Trong thời gian hai người mắc kẹt trong ảo cảnh, Đại Vu không giết bọn họ, mà ném thân xác bọn họ cho thận, sau đó dẫn linh hồn hai người tiến vào Cực Lạc quốc, định vây khốn bọn họ ở đó trọn kiếp trọn đời.
Nhưng hắn đã tính toán sai, Tiêu Thiều phát hiện ra lỗ hổng của Cực Lạc quốc, lại có mèo đen lục địa thần tiên trợ giúp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-dao-de-nhat-tieu-bach-kiem/1171923/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.