—— thà rằng Ma tôn bị Nguyệt Hoa tiên quân ám ảnh còn hơn.
Ít ra vẫn đoán được đáp án.
Nhưng hiện tại chỉ có hai chữ “Tịch Diệt”, có vẻ khó giải quyết đây.
Ma quân mặc dù để lại bí tịch tên là 《 Tịch Diệt 》, trong đó cũng nhắc đến hai chữ “Tịch Diệt” rất nhiều, như Tịch Diệt châm, Tịch Diệt kiếm, Tịch Diệt linh hư công…… nhưng không giải thích cụ thể chúng.
Lâm Sơ nhìn phiến đá, phỏng đoán ý đồ ma quân.
Tịch Diệt châm gõ cửa ba lần, chứng minh rằng 《 Tịch Diệt 》 đã được truyền thừa.
Nhưng từ đối của hai chữ “Tịch Diệt” là gì đây?
Lâm Sơ ngẫm nghĩ, đây hẳn là bài khảo nghiệm ngộ tính đệ tử, dù sao chỉ cần có tài liệu phù hợp là luyện được Tịch Diệt châm rồi, không chứng minh được đệ tử có chân chính lĩnh hội được tuyệt học của ma quân hay không.
Lâm Sơ phảng phất quay về đời trước, suy đoán mục đích ra đề của giáo viên trong bài thi cuối kỳ.
Hắn nói: “Ta không giải được.”
Tiêu Thiều đáp: “Ngươi đã đọc hết 《 Tịch Diệt 》, chắc chắn sẽ giải được thôi.”
Lâm Sơ: “Thật sao.”
Tiêu Thiều nói: “Luận võ học, ngươi luôn rất thông minh.”
Lâm Sơ: “……”
Ý của Tiêu Thiều là mấy phương diện khác hắn đều thiểu năng trí tuệ đúng không, hắn biết đấy.
Lâm Sơ ngẫm lại Tịch Diệt, nghĩ về ý nghĩa của hai chữ này.
Nghĩa đen của Tịch Diệt là tiêu vong.
Công pháp này do ma quân sáng chế, tiêu tan toàn bộ công lực của đối thủ chỉ trong nháy mắt.
Mà người sử dụng công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-dao-de-nhat-tieu-bach-kiem/1171876/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.