Lăng Phượng Tiêu nhướng mày: "Cái đó đó là cái gì?"
"Thì là cái đó đó!" Tiêu Linh Dương nhìn Lâm Sơ, lại nhìn Lăng Phượng Tiêu, trừng lớn đôi mắt, dậm chân, có vẻ rất gấp, một bộ "Tỷ của ta muốn hấp độc đó".
"Ngô, không tồi." Lăng Phượng Tiêu liếc Lâm Sơ một cái.
Kia một đôi mắt lưu sóng đẹp đẽ, hắc bạch phân minh, quang mang liễm diễm, câu hồn đoạt phách, phảng phất không phải người tồn tại trong hiện thực.
Tiêu Linh Dương nói: "Còn ra thể thống gì nữa!"
Lăng Phượng Tiêu nói: "Liên quan đến ngươi."
Tiêu Linh Dương: "Đồ không biết nặng nhẹ!"
Lăng Phượng Tiêu: "Ngươi thì biết?"
Lâm Sơ nghe hai người cãi nhau, đang định chuồn đi, liền bị Lăng Phượng Tiêu phát hiện. Đại tiểu thư liếc Tiêu Linh Dương một cái, nói: "Giờ Tuất hôm nay, ngươi tự giải quyết cho tốt."
—— sau đó liền đưa Lâm Sơ đi.
Tiêu Linh Dương: "Ngươi......!"
Lăng Phượng Tiêu phớt lờ hắn.
Tiêu Linh Dương tức muốn hộc máu, nói: "Lâm Sơ, ngươi chờ đó cho ta!"
Người này miệng cọp gan thỏ, bên ngoài ngang ngược bên trong kinh sợ, rõ ràng là cãi nhau với tỷ tỷ mình, lại không nói "Lăng Phượng Tiêu, ngươi chờ đó cho ta" mà lại nói Lâm Sơ, đúng là tên chỉ dám bắt nạt kẻ yếu.
Lâm Sơ sóng vai cùng Đại tiểu thư đi qua cầu bạch ngọc, trong lòng thập phần sợ hãi.
Hắn không biết nói cái gì, Lăng Phượng Tiêu cũng không có mở miệng, chỉ chậm rãi đi về phía trước, không khí nhất thời vô cùng xấu hổ.
Trên người Lăng Phượng Tiêu có mùi thơm xạ lan* như có như không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-dao-de-nhat-tieu-bach-kiem/1171781/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.