- Từ đạo hữu, chúng ta cũng phải đi rồi.
Ngay khi Từ Thanh Phàm còn đang bần thần nhìn đám người Bảo Uy rời đi thì Huyền Tiên đứng ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng.
- Các vị tôn giả bảo trọng, chúng ta nếu có duyên sẽ còn gặp lại.
Nghe lời Huyền Tiên nói, Từ Thanh Phàm vội vàng khom người nói.
Huyền Tiên gật đầu, sau đó mỉm cười nói:
- Ngươi cũng nên cẩn thận một chút, con Bích Nhãn Vân Đề Thú đó cũng không phải thân thiện gì.
- Đa tạ Huyền Tiên tôn giả quan tâm.
Từ Thanh Phàm lại khom người nói.
Huyền Tu từ đầu đến giờ vẫn trầm mặc, lẳng lặng đứng nhìn Từ Thanh Phàm, đột nhiên thần sắc hơi đổi, nói:
- Từ đạo hữu, trước khi rời đi bần đạo có lời muốn nói với đạo hữu. Nhưng lời nói hơi khó nghe, mong đạo hữu chớ trách.
- Huyền Tu tôn giả xin mời ngài.
Từ Thanh Phàm nghe được lời Huyền Tu hơi sửng sốt nhưng vẫn cung kính nói.
- Đạo hữu tính tình lương thiện, cơ trí dũng cảm, tu vi trong đồng lứa cũng khó tìm được. Trong đám đệ tử trẻ tuổi bây giờ của Tu tiên giới có thể nói là nổi bật.
Nói tới đây, lão khẽ dừng một chút rồi lại tiếp:
- Nhưng ta xem thái độ, hành vi của đạo hữu trong ba ngày nay có chút khiếm khuyết. Đó là luôn thiếu vài phần quyết đoán, tâm tình cũng là có chút yếu nhược, đối với những sự tình không cần phải để ý cũng băn khoăn rất nhiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-dao-cau-tac/1881968/quyen-2-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.