Chợt nghe thấy câu hỏi của Lữ Tử Thanh, tâm tình Từ Thanh Phàm vốn đã có chuyển biến tốt đẹp nay lại bắt đầu trở nên rối loạn.
Mặc dù những người này đã bị ma hóa, nhưng có lẽ sau này thần trí có thể khôi phục như trước được. Cứ như vậy, hành vi hiện tại của chính mình, cuối cùng là đúng hay sai đây?
Chứng kiến thần sắc Từ Thanh Phàm bắt đầu trở nên ảm đạm sau khi nghe câu hỏi của mình, Lữ Tử Thanh cũng thở dài một tiếng, trong lúc nhất thời cũng không biết phải nói cái gì. Với cái chết của sư đệ mình, lúc đầu trong lòng hắn cũng có chút oán hận đối với Từ Thanh Phàm, nhưng rồi cũng lý giải được nỗi khổ tâm của Từ Thanh Phàm.
Giết hoặc bị giết, nếu như đổi lại là chính mình thì sẽ chọn như thế nào đây?
Rốt cuộc, Lữ Tử Thanh cũng nói:
- Từ sư huynh, ngươi không nên tự trách mình. Huynh làm như vậy cũng là bất đắc dĩ mà thôi.
Thượng Niên Nghiêu ở bên cạnh có vẻ mặt ảm đạm, nhưng sau khi nghe Lữ Tử Thanh nói cũng gật gật đầu theo, tỏ vẻ chuyện này cũng không hề trách cứ Từ Thanh Phàm.
Bởi vì bọn họ biết, nếu như Từ Thanh Phàm không hạ sát thủ, người chết kia sợ sẽ là chính mình. Hơn nữa sư đệ bọn họ đều đã đánh mất thần trí, biến thành thủ hạ của bóng đen nọ, chỉ biết đến giết chóc. Kỳ thật, sau khi bọn họ bị Ma Châu khống chế cũng xem như là đã chết, hiện tại chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-dao-cau-tac/1881960/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.