Sau khi lão giả này xuất hiện kế bên mọi người, khí thế kinh người liền toát ra, nhanh chóng nhiếp chấn đám dã thú biến dị. Làm cho chúng không dám tiến về phía trước, dừng lại cách mọi người ba trượng, chỉ phát ra những tiếng gầm gừ đứt quãng để uy hiếp. Mà những phi cầm biến dị cũng chỉ bay trên đầu mọi người mấy trượng, không dám hạ xuống.
- Người này lại có khí thế kinh người như vậy a!
Từ Thanh Phàm thầm nghĩ. Xem ra, lấy khí thế của lão giả này mà so sánh, trong Cửu Hoa Sơn cũng chỉ có chưởng môn Trương Hoa Lăng, thái thượng hộ pháp Chu Hoa Hải và Tiêu Hoa Triết là có thể cao hơn một chút. Ngay cả sư phụ của Kim Thanh Hàn là Úy Trì trưởng lão và sư phụ của hắn cũng chỉ ngang cơ mà thôi. Lại nghĩ đến thực lực kinh người của đám Lữ Tử Thanh, Từ Thanh Phàm không thể không thừa nhận những lời chưởng môn Trương Hoa Lăng đã nói: “Cửu Hoa Môn đang xuống dốc”.
Nhưng lão giả này lại không nhìn những dã thú biến dị đang giương nanh múa vuốt xung quanh, ngược lại ánh mắt sắc bén của lão quay về nhìn đám người Lữ Tử Thanh. Khi thấy Từ Thanh Phàm, trong mắt chớp lên một tia nghi hoặc, hiển nhiên là đang hoài nghi tại sao nơi đây lại xuất hiện một tu tiên giả xa lạ. Rồi lại thấy vết thương trên người Hứa Tú Dung và Hầu Vạn Quân, trong mắt lão giả chớp lên một đạo tinh quang. Ánh mắt đó lúc chuyển đến Lữ Tử Thanh và Thượng Niên Nghiêu trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-dao-cau-tac/1881949/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.