Trương phủ tọa lạc trên một vị trí rất đẹp ngay trung tâm của Cổ Sơn Trấn. Là đại gia tộc đã tồn tại mấy trăm năm, Trương phủ chiếm một diện tích rất lớn, ước chừng mấy trăm mẫu, cứ cách năm bước lại có một lầu, mười bước lại có một các.Hành lang trang nhã uốn lượn quanh co, mái hiên cong vút, mỗi một viên gạch viên ngói đều hiển lộ vẻ sang quý vô cùng. Trên hành lang dưới ánh đèn khu nhà chính, bọn gia nhân đi tới đi lui rất náo nhiệt.
Từ Thanh Phàm lẳng lặng đứng ở không trung phía trên Trương phủ, nhìn xuống tòa nhà chính xa xỉ phía bên dưới, trong lòng không khỏi có chút cảm khái. Trước kia, lúc Từ Thanh Phàm còn ở Từ gia trại, thường được nghe Nhị trưởng lão cảm thán về sự xa hoa của các gia tộc nơi trung thổ, cùng vớí nỗi khổ cực của lớp bình dân. Có lẽ do thời gian Từ Thanh Phàm đến tiểu trấn này quá ngắn nên không có phát hiện ra nỗi khổ cực của những người dân thường, nhưng qua khu nhà chính của Trương phủ, Từ Thanh Phàm có hiểu đôi chút về cuộc sống xa hoa của các gia tộc, nhất là ban sáng nay hắn đã nhìn thấy những căn nhà vừa nhỏ vừa cũ của người dân thường.
Đây chỉ là gia tộc của một tiểu trấn, nếu là tầng lớp giàu có ở các thủ phủ lớn thì sao? Lại liên tưởng đến tổ tiên của mình, do cuộc sống bức bách phải chạy đến Nam Hoang hoang vu nguy hiểm, cùng với tình cảnh đói rét khổ cực của bản thân khi còn nhỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-dao-cau-tac/1881941/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.