Nhiễm Nhiễm nghe xong cũng mờ mịt, trước đây nàng từng nghe tiên dược nói ngắn gọn về nguyên nhân Nguyên Dương đế quân bị biếm xuống nhân gian, làm sao có thể ngờ việc này còn có uẩn khúc. Đợi Huyền Thiên thánh mẫu đến lại là một hồi oan Đậu Nga không thể cãi, vậy nên lúc Nguyên Dương đế quân bị đày xuống nhân gian lịch kiếp thì hắn bèn lạnh lùng mà nhìn quả lớn mà tiên đồng đang ôm. 
Quả lớn được uống cam lộ nên đo đỏ rất dễ thương, chỉ là vết mực khi hắn vẽ cái miệng cho nó còn chưa mờ, nhìn qua y như đang cười nhạo hắn. Bị oan khuất không kịp cãi lại, trong khoảnh khắc trước khi xuống nhân gian hắn đột nhiên phi thân đoạt lấy cái quả đang cười ngây ngô trong ngực tiên đồng, sau đó cùng nhau ngã xuống... 
Huyền Thiên thánh mẫu hốt hoảng suýt chút cũng ngã theo nhưng lại không kéo lại tên Nguyên Dương đế quân phản bội, vậy nên quả đỏ xui xẻo cứ thế cùng xuống nhận kiếp với hắn. 
Nhiễm Nhiễm chỉ cảm giác được quãng đường đi nhận kiếp với đế quân mờ mờ mịt mịt, mây che phủ đầu, loại cảm giác mơ mơ màng màng trong mơ này thật sự khó chịu. Đợi ý thức tỉnh táo lại, nàng phát hiện mình đang nằm trên một chiếc thuyền, bốn phía xung quanh đều là lá sen và trời xanh vô tận, nàng có tay chân rồi, thế nhưng trên người lại vận một bộ quần áo đỏ rực. 
Nhiễm Nhiễm hơi phiền, cho dù là trong mơ thì màu đỏ đậm này cũng chẳng phải phong cách mình ưa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-dai-co-cay/3547855/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.