Nhiễm Nhiễm vội vung gậy đánh lên bọt nước sôi, cùng lúc chỉ thấy nam nhân cao lớn nhảy ra từ trong nước. Nàng mừng như điên, vội cao giọng hét:
"Sư phụ..."
Tô Dịch Thủy vừa từ trong nước nhảy ra tựa hồ rất đau đớn, hắn bắt lấy vách đá liên tục đập đầu vào rồi rên lên. Đáy lòng Nhiễm Nhiễm trầm xuống, nghĩ suối linh vẫn còn trên người hắn nên vội chạy lại. Nhưng Tô Dịch Thủy đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt đang chăm chú nhìn nàng dần chuyển lạnh rồi thân thể lóe lên một cái gần như biến mất dưới vách đá.
Lúc này âm giới bắt đầu chao đảo, đá tảng từ trên vách đá không ngừng lăn xuống, âm giới bắt đầu hô hấp nuốt lấy suối linh rồi tiến vào giai đoạn chữa trị. Tuy ba người còn lại đã mất tăm mất tích nhưng Nhiễm Nhiễm cũng không có cảm giác mình bị khai trừ khỏi đây, thể chất chí âm của nàng ở âm giới vẫn nhẹ như yến, như cá gặp nước, cho dù âm giới chuẩn bị trục xuất vật ngoại lai nhưng vẫn không cảm nhận được thể chất chí âm của nàng. Nói cách khác nếu như không có người mang tính dương dẫn dắt nàng tìm được đường ra thì có khả năng nàng sẽ bị nhốt ở đây mãi mãi.
Nhiễm Nhiễm không hiểu vì sao ban nãy sư phụ rõ ràng trông thấy nàng nhưng lại làm như không quen, chỉ tự mình chạy mất. Âm giới càng lúc càng suy sụp, dưới chân nàng đã không có chỗ đặt chân, chỉ biết không ngừng nhảy lên những tảng đá đang rơi xuống. Nàng cao giọng hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-dai-co-cay/3547818/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.