Nhiễm Nhiễm không dám thở mạnh thử lắc mình tránh khỏi vòng tay ân sư, thế nhưng cho dù sắc đỏ trong mắt sư phụ đã tan nhưng cánh tay hình như cũng không định buông ra mà nắm chặt nàng như cũ. Lúc Nhiễm Nhiễm nghi ngờ ngước lên nhìn hắn Tô Dịch Thủy mới chậm chạp buông lỏng tay ra, có điều mặt đối mặt vẫn cách nhau rất gần. 
Nhiễm Nhiễm nghiêng đầu dò xét: 
"Người.. người là..." 
Nhiễm Nhiễm muốn hỏi thử xem hắn có phải sư phụ hay không nhưng lại cảm thấy thẳng mặt hỏi sư phụ như thế thì có hơi là lạ nên kéo dài âm thanh chờ hắn phản ứng. 
Tô Dịch Thủy cũng nghiêng đầu nhìn nàng mà không nói lời nào, cho đến khi nhìn đồ đệ nhỏ giống như bị điểm huyệt đến mắt cũng không dám chớp mới không nhanh không chậm giật xuống bùa vàng trên trán, mở miệng nói: 
"Ta là Tô Dịch Thủy, ma tính gửi trên hồn thạch có khả năng bắt chước tiếng người, ngươi nghe được âm thanh gì cũng tuyệt đối không được tùy tiện tin tưởng. Có điều nó chỉ đánh cắp thanh âm của người mà ngươi tương đối khắc sâu trong trí nhớ để bắt chước thôi chứ cũng không nhận ra được thân phận của họ." 
Nghe hắn lần lượt giải thích nàng mới nhận ra ban nãy nghe những thanh âm này nó hoàn toàn không kêu lên họ tên, Nhiễm Nhiễm vẫn rất cảnh giác, ai biết có phải ma thạch kia đã thành tinh rồi biến thành bộ dáng của sư phụ đi gạt người? Nàng suy nghĩ sẽ thăm dò sư phụ một chút, bèn nhỏ giọng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-dai-co-cay/3547780/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.