Dịch giả: Đỗ Gia Đại Thiếu
"Diệp Tử ca ca, thôi tha cho bọn hắn đi."
Âm Tiểu Cửu trốn sau lưng Diệp Đồng, bàn tay nhỏ bé kéo góc áo hắn. Bản tính của nàng thiện lương, đánh nhau cũng chỉ là để tự bảo vệ mình, cũng không muốn lấy mạng
Diệp Đồng quay đầu lại, nhẹ nhàng vuốt mái tóc Âm Tiểu Cửu, nhìn nàng vẻ cưng chiều. Sau đó, hắn nói với Trương Đồ Phu: “Chướng nhãn hắc độc này giá một viên một trăm lượng Lam Ngân. Thuốc giải độc giá hai trăm lượng Lam Ngân một viên. Giao Lam Ngân, vợ và cháu trai ngươi sẽ được cứu.”
Ba trăm lượng Lam Ngân?
Trương Đồ Phu tức giận đến mức hận không thể rút gân lột da, róc xương cắt thịt tiểu tử này. Mặc dù hắn làm nghề buôn bán, cũng hay giờ trò lừa gạt, lũng đoạn thị trường, thu nhập cũng rất khá. Thế nhưng ba trăm lượng Lam Ngân, đây là một năm tiền lời của hắn đấy.
"Ta giao."
Trương Đồ Phu nghiến răng móc ra một chồng ngân phiếu, không đành lòng lấy ra ba tờ ném về phía Diệp Đồng, tức giận nói: “Tiền đã giao, ngươi cũng đưa giải dược ra đây đi chứ?”
Nhìn Âm Tiểu Cửu đem ngân phiếu nhặt lên, ánh mắt hắn liếc qua con số trên tờ ngân phiếu, lắc đầu đáp: “Không đủ. Ba người trúng độc cần ba viên thuốc giải. Chẳng lẽ ngươi chỉ cứu vợ mình, trơ mắt nhìn hai đứa cháu chết đi? Bọn chúng cũng là vì giúp vợ ngươi mới thành ra thế này đấy!”
"Ngươi đáng chết."
Trương Đồ Phu rút một thanh đao từ sau eo ra, chỉ thẳng mặt Diệp Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cung/2093/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.