Dịch giả: Đỗ Gia Đại Thiếu
Mặt trời dần ngả về phía tây, ánh năng chiều rực rỡ như hoả thiêu thiên, xa xa từng đàn chim nhạn di cư về hướng nam. Bức tranh hoàng hôn sinh động đặc sắc ấy bỗng bị một trận cuồng tiếu đinh tai nhức óc, thanh âm như Cửu Tiêu lôi đình từ hướng Trân Dược Phường phá vỡ.
Mục Vô Thiên cuồng tiếu một trận rồi cất thanh âm quái dị: “Lão cẩu, nghe nói chủ nhân nhà các ngươi đã mất tích? Chẳng lẽ vì kẻ thù quá nhiều, bị người ta vô thanh vô tức giết chết rồi sao?”
Lão cẩu?
Lão nhân lưng còng híp mắt, hàn quang nơi đáy mắt lập loè, nhưng vẫn im lặng. y biết rõ lai lịch của Mục Vô Thiên, dựa vào tu vi của mình căn bản không phải là đối thủ của Mục Vô Thiên. Thậm chí hai lão giả bên người của Mục Vô Thiên cũng mang đến uy hiếp thật lớn cho hắn.
Khuất nhục.
Lão nhân lưng còng không quan tâm!
Y chỉ lo lắng cho Diệp Đồng!
“Hừ…”
Mục Vô Thiên thở ra một cỗ lãnh khí, chậm rãi nói: “Năm đó, Độc lão ma đánh chìm Bích Không Đảo của ta, phá huỷ dược tràng, trăm mẫu dược viên cũng bị hắn thiêu rụi. Hôm nay, ta sẽ đốt sạch hang ổ của hắn, phá huy cơ nghiệp nơi đây, ngươi có dị nghị gì không?”
Sắc mặt lão nhân lưng còng đại biến, toàn thân bộc lộ ra một cỗ khí thế quyết tuyệt.
Muốn đốt phòng huỷ ốc thì cứ làm đi!
Nhưng!
Cho dù phải chết y cũng phải bảo vệ thiếu chủ an toàn.
Từng ký ức về thiếu chủ hiện ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cung/2087/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.