Sau khi Quân Hạo Thiên đi, từ sau cung điện đi ra một người phụ nữ áo đỏ, dung mạo xinh đẹp, tú lệ và đoan trang, nàng nhìn theo hướng Quân Hạo Thiên rời đi rồi nói: “Hoàng thượng, thân thiếp cảm thấy mục đích của Bắc1Minh, không đơn giản!” Bởi vì theo lẽ thường mà nói, nếu Nam Nhạc bị diệt, kế tiếp Bắc Minh sẽ yếu thế nhất. Mà Nam Nhạc vẫn còn, Bắc Minh có thể liên hợp với Nam Nhạc, liều chết đánh cược một lần, không chừng còn có8đường sống! Thế nhưng hành vi hiện nay của bọn hắn, cơ bản chính là hành vi muốn chết, chuyện này, hoặc là chính Quân Hạo Thiên ngu xuẩn không nhận ra điểm quan trọng kia, hoặc là chính Bắc Minh là người âm mưu, chờ lúc thích2hợp cắn bọn hắn một ngụm! Nếu là cái trước còn tốt, còn nếu là cái sau, vậy cũng khá đáng sợ! Hoàng Phủ Hoài Hàn quay đầu lại, khóe môi lạnh lùng hơi nhếch lên, hiện ra nụ cười chế giễu: “Cho dù là có âm mưu4quỷ kế đợi trẫm thì sao? Chỉ là tên Quân Hạo Thiên, trẫm còn không đặt vào mắt!” Nam Cung Ninh Hinh thấy hắn nói thế, tự nhiên cũng cười mà im lặng, không nói gì nữa, bày ra dáng vẻ Hoàng hậu cao quý. Hoàng Phủ Hoài Hàn nhìn nàng một lúc, chợt nhớ tới Dưỡng Tâm Điện còn có tấu chương chưa xử lý, thế nên hắn nói: “Trẫm về Dưỡng Tâm Điện, nàng về sớm đi!” Dứt lời, liền đi về phía trước. Nam Cung Ninh Hinh chợt gọi hắn lại: “Hàn ca ca...” Kiểu xưng hồi từ ngày xưa này, khiến cho bước chân của Hoàng Phủ Hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cua-ban-cung-hoang-thuong-cut/1456206/quyen-4-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.