Hoàng thượng, trên núi cao phía trước có một người, chúng ta có bắn không?” Một binh sĩ nheo mắt nhìn phía xa, chỉ vào Nam Cung Cẩm đang ở giữa không trung nói.1Đôi mắt màu xanh lục của Mộ Dung Thiên Thu nheo lại, nhìn người đang leo rất nhanh ở vách núi cao cao kia, liền nhận ra ngay đó là nàng. Trong khoảnh khắc,8hắn chợt cảm thấy do dự, nhưng khi trong đầu chợt nhớ lúc ở đỉnh núi, nàng cầm súng chĩa vào mình đẩy kiên quyết, sự do dự kia tan biến trong nháy mắt,2giọng nói lạnh lùng và tàn bạo của hắn vang lên: “Bắn!” Các tướng sĩ giương cung, hắn lại vội vàng nói: “Nhớ kỹ, có thể bắn bị thương, nhưng nhất định phải giữ4người sống!” “Rõ!” Hắn vừa nói xong, trăm nghìn mũi tên đã phá không mà ra, bắn tới người trên vách núi. Mũi tên vạch phá không khí, cũng xé rách không gian, đầu mũi tên lóng lánh sắc lạnh, không có chút lưu tình nào. Mà kỳ quái là, những mũi tên kia sau khi bay tới giữa không trung, giống như bị thứ gì đó ngăn cản lại, ở nguyên giữa không trung, không nhúc nhích, nhưng vẫn duy trì tư thế song song với mặt đất. Các mũi tên vẫn đang trong trạng thái bay tới, nhưng lại không thể tiến thêm được chút nào! Thấy như thế, tất cả các tướng sĩ đều kinh ngạc một chút, trong mắt lộ ra sắc thái sợ hãi, mà khóe miệng lạnh lùng của Mộ Dung Thiên Thu lại nhếch lên, cảnh tượng thế này, biểu thị rằng Bách Lý Kinh Hồng cũng ở chỗ này! Nói như vậy thì ván này hắn đã thắng một nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cua-ban-cung-hoang-thuong-cut/1456203/quyen-4-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.