Hoàng Phủ Hoài Hàn chỉ biết là đụng phải người khác, nhưng hắn là Đông Lăng Hoàng cao quý, làm gì có chuyện nhường đường cho kẻ khác được chứ, cho nên hắn không nói một lời nào, chờ hạ nhân xử lý. Nhưng không ngờ là1hắn đã không nói gì rồi, lại đổi lại được một câu gào thét: “Chó ngoan không cản đường!” Mà giọng nói này lại vô cùng quen thuộc, giống hệt với giọng của người nào đó lúc trước luôn chọc cho hắn tức đến nôn ra máu kia!8Hắn vén rèm xe lên, xuyên qua tầng tầng lớp lớp người, nhìn thấy người ở cách đó không xa cũng đang vén rèm xe lên. Người đó rất quen thuộc, nét mặt quen thuộc, còn có cả ánh mắt quen thuộc. Thứ vĩnh viễn không đổi,2chính là sự căm ghét hắn ánh lên trong mắt nàng kia. Chẳng biết tại sao, trong lòng hắn, lại chợt sinh ra một chút cảm xúc bi ai, nhất là sau khi màn xe của đối phương bị vén lên lộ ra bóng màu trắng như4tuyết, khiến cho hắn biết trong cỗ xa liễn kia còn có một người đàn ông mặc đồ trắng, cao hoa thanh quý nữa. Nén lại sự xúc động trong lòng, hắn nhìn dung nhan xinh đẹp của Nam Cung Cẩm đang phẫn nộ, giọng nói lạnh lùng của hắn chậm rãi vang lên: “Hoàng hậu Nam Nhạc, xin hãy chú ý ngôn từ của mình!” Dân chúng qua lại đều ngừng chân quan sát. Họ rướn cổ lên mà ngó nghiêng, nghe nói hôm nay chính là ngày năm nước hội ngộ, nên họ đều đợi xem náo nhiệt, không ngờ thật đúng là không phụ sự chờ đợi của bọn họ, vừa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cua-ban-cung-hoang-thuong-cut/1456194/quyen-4-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.