“Duệ ca ca!” Nam Cung Cẩm sợ hãi kêu lên một tiếng, đỡ lấy thân thể đang ngã xuống của hắn, vừa chạm vào người hắn, nàng đã sờ thấy một mảng máu ướt đẫm, trường bào màu xanh lam của hắn đã ướt đẫm máu tươi nên biến thành màu xanh đậm.
Hách Liên Tháp Đặc lập tức tiến lên đỡ một bên Thượng Quan Cẩn Duệ, có chút không vui quát Nam Cung Cẩm: “Bỏ tay ra!”
Nam Cung Cẩm giơ tay lên, mới biết mình là đã ấn vào vết thương của hắn, nghĩ tới cảm giác mà tay nàng mới sờ thấy, trong lòng nàng cảm thấy rất hãi hùng, khiếp vía.
Bách Lý Kinh Hồng chậm rãi tiến lên, mặt không có chút cảm xúc nâng Thượng Quan Cẩn Duệ lên, sau đó đưa hắn vào phòng. Nam Cung Cẩm mơ hồ đã đoán được điều gì, liền tranh thủ thời gian sai người đi chuẩn bị vải và nước nóng, cùng với các loại thuốc cầm máu, thuốc giảm đau, sau đó đi theo vào.
Trong lòng Hách Liên Tháp Đặc vô cùng bất mãn với Nam Cung Cẩm, cũng càng ngàn vạn lần bất mãn với Thiếu chủ ngu xuẩn nhà mình! Đáng ra sau khi Thiếu chủ giải quyết xong chuyện đấy, chấp nhận để được trị liệu cho tốt đã thì cũng không bị nặng đến nông nỗi này, thế mà cứ cố gắng chịu đựng, lấy thân thể mình ra mà diễn trò, nói là sợ Công chúa áy náy. Nói trắng ra chính là ngu mới đúng! Theo Hách Liên Tháp Đặc, nếu đã nỗ lực, cố gắng để làm điều gì thì nên lập tức nói cho đối phương biết mới đúng, không nói thì người ta làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cua-ban-cung-hoang-thuong-cut/1456150/quyen-3-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.