Sắc mặt cả hai hơi nghiêm lại, quay sang nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ lạnh lùng trong mắt người kia. Xem ra Đạm Đài Minh Nguyệt đã đoán trước được rằng bọn họ sẽ đến, cho nên mới đuổi hết đám hạ nhân đi, chẳng trách ở viện chính vốn nên có nhiều người nhất, lại vắng vẻ đến không có một bóng người.
Nàng đẩy cửa ra, quả nhiên Đạm Đài Minh Nguyệt đang ở bên trong chờ bọn họ. Hắn mặc một bộ thường phục thêu hình sói hoang, mặt đeo mặt nạ quỷ dữ tợn, dưới ánh đèn trong màn đêm, càng lộ ra vẻ quỷ quyệt đến khó hiểu. Lúc này hắn ngồi thẳng lưng trên ghế, tay cầm chiếc chén khẽ lắc lắc, hai con ngươi sắc bén như ưng ẩn chứa sự lạnh lùng, ánh mắt hắn nhìn Bách Lý Kinh Hồng và Nam Cung Cẩm không mấy thiện ý.
“Thật ra, trẫm vẫn luôn muốn biết, một Thừa tướng Tây Võ như ngươi lại cấu kết với trang chủ Dạ Mạc sơn trang cùng đến đây để làm gì!” Đạm Đài Minh Nguyệt mỉm cười, trước khi đến hắn cũng đã tra xét xong thân phận của người này, Mộ Cẩn Thần, “nam sủng” của Yến Kinh Hồng, thế nhưng hắn lại không tra ra được gã Yến Kinh Hồng kia. Thực chất điều hắn muốn biết chính là tại sao Mộ Dung Thiên Thu biết rất rõ thân phận của Mộ Cẩn Thần mà còn để hắn ở lại bên cạnh sủng thần của mình, dù gì người khắp thiên hạ này đều biết, Dạ Mạc sơn trang thuộc về Nam Nhạc!
Nam Cung Cẩm cười lạnh, thản nhiên tìm một cái ghế rồi tự ngồi xuống không chút khách khí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cua-ban-cung-hoang-thuong-cut/1456140/quyen-3-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.