Tô Cẩm Bình cũng cười lạnh nói: “Tiểu nữ không hiểu chính sự, chỉ nóinhăng nói cuội mà thôi, nếu có chỗ nào không ổn, xin chư vị đại thần thứ lỗi. Ta thấy, các vị đều lo lắng cho quốc sự như vậy, hiện giờ quốc khố trống rỗng, sao không xuất một phần của cải của các vị ra để giúp Hoàng thượng? Theo tiểu nữ được biết, bổng lộc của triều thần không thấp, nếu thật sự là những người yêu nước, chắn hẳn sẽ không từ chối đề nghị nàycủa ta. Đương nhiên, cũng có những nhân tài thanh liêm cứ có bạc là đigiúp dân chúng, nên trong tay họ chẳng có tiền tài gì. Nhưng cũng có một số người không có tiền, không phải vì không yêu nước, mà vì tùy tiệntiêu xài quá nhiều, đã có thói quen tiêu tiền, thì rất có thể lại làtham quan ô lại! Vì thế, tiểu nữ cho rằng, quốc khố mất trộm chưa chắcđã là không tốt. Việc này có thể giúp Hoàng thượng nhận ra được có baonhiêu đại thần trung thành với hắn, cũng có thể điều tra những vị đạithần nói không có bạc để giúp Hoàng thượng đó, xem họ là những cao nhânẩn sĩ, hay là tham quan ô lại!”
Đây là biện pháp nhanh nhất và tiện nhất để giúp Quân Lâm Uyên gom đượctiền ngay. Với tính cách cao ngạo của Quân Lâm Uyên, chắc chắn sẽ khôngtự mở miệng yêu cầu các đại thần gom góp tiền bạc. Hơn nữa, dù muốn haykhông thì các đại thần đều có chút oán hận với hắn, chưa biết chừng cònvì bị chạm đến lợi ích cá nhân mà muốn tạo phản. Nhưng nếu để Tô CẩmBình nói ra thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cua-ban-cung-hoang-thuong-cut/1456062/quyen-2-chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.