Đi theo sau hắn một lúc lâu, nàng lại chợt phát hiện ra hướng hắn đang đichính là cung điện lần trước nàng nhìn thấy. Giờ thì trong lòng Tô CẩmBình càng thấy kỳ quái hơn, hôm nay nhìn thần thái của hắn có vẻ vơi đimột chút rồi, sao còn phải đi tới chỗ này?
Cung điện kia giống như một cái hồ hình chữ nhật, không có bất cứ đồ trangtrí nào, thậm chí ngay cả một cái mái nhà đơn giản nhất cũng không có,chỉ có một cánh cửa nho nhỏ, trên cửa treo tấm biển viết ba chữ lớn“Minh Dẫn cư”.
Quân Lâm Uyên chậm rãi bước vào trong, sau khi vào cũng không đóng cửa, xemra đang chờ người nào đó. Tô Cẩm Bình do dự một chút rồi lặng lẽ lẩnngười đi tới, nhìn trong phòng không có một bóng người nào, chắc hẳn cómật đạo. Nàng nhìn quanh bốn phía một lát rồi đi đến ba miếng gạch trêntường phía Tây, gõ nhẹ mấy cái.
Ngay sau đó, tiếng cửa mật đạo bị mở ra. Mật đạo được đào sâu trong lòngđất, còn có một tầng bậc thang đi xuống. Tô Cẩm Bình nén thở, bước theocầu thang dẫn xuống dưới. Khi nàng vào hẳn trong mật đạo, cửa mật đạolại đóng lại, nhưng nàng cũng không hề hoảng hốt, không có mật đạo nàocó thể làm khó nàng được. Nàng quay đầu nhìn ngọn nến treo trên tường,rồi cẩn thận quan sát tình hình bốn phía, né tránh những điểm mấu chốt.
Đến bậc thang cuối cùng, cách đó khoảng một thước còn có một cánh cửa nữa,nhưng nếu bước vào sẽ bị Quân Lâm Uyên phát hiện. Tô Cẩm Bình do dự mộtlúc, nhìn thấy bên cạnh cửa có một vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cua-ban-cung-hoang-thuong-cut/1456054/quyen-2-chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.