Đều do lão làm ư? Bách Lý Ngạo Thiên chợt hiểu ra hết! Hắn vẫnluôn hận mình, hận mình năm đó hạ độc làm mù mắt hắn, mà tất cả nhữngviệc hắn làm, chỉ vì muốn trả thù thôi! “Bách Lý Kinh Hồng, dù ta có sai thì ta cũng là phụ hoàng của ngươi!”
“Phụ hoàng ư?Đã chết từ mười sáu năm trước rồi!” Hắn chợt cười, trăm hoa đều mất đivẻ đẹp, nhưng trong nụ cười đó lại chứa đựng sự thống khổ mà không ainhìn thấy được. Từ trước tới giờ, sự yếu ớt của hắn cũng chỉ dành chomột mình nàng nhìn thấy thôi. Hắn không hận phụ hoàng đưa hắn đi ĐôngLăng vì sự an nguy của Nam Nhạc, mà hận lão vì muốn đề phòng mình quayvề trả thù mà độc ác hạ độc làm mù mắt hắn. Nếu vẫn không tìm thấy viênBích ngọc hồi hồn đan cuối cùng kia, đến khi hắn thành kẻ mù lòa, thìbiết lấy tư cách gì đứng bên nàng nữa?!
Không chờBách Lý Ngạo Thiên lên tiếng, giọng nói lạnh lùng trong trẻo của Bách Lý Kinh Hồng đã vang lên tiếp: “Nợ ta, sớm muộn gì cũng phải trả. Nếu ôngkhông động đến Cẩm nhi, ta còn có thể học cách tha thứ, cũng sẵn lòngtha thứ. Nhưng Cẩm nhi rơi xuống vực vẫn không có tung tích gì, ta không tìm thấy nàng, đi đâu cũng không tìm được nàng. Ông nói xem, ta phảilàm sao bây giờ? Ông nghĩ, nếu như ta giết ông để báo thù này, liệu nàng có cảm thấy vô cùng vui vẻ rồi quay về bên ta không?”
Thì ra là vì người phụ nữ kia! Bách Lý Ngạo Thiên vội giải thích: “Khôngphải ta, mục tiêu của ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cua-ban-cung-hoang-thuong-cut/1456037/quyen-2-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.