Điện Long Trạch,
Tô Cẩm Bình vui vẻ ngồi ănhết một quả táo, lại ăn hết một quả lê, con ngươi đảo một vòng, thừa lúc chúng cung nữ không để ý liền lén ném cả lõi táo lẫn lõi lê xuống bểtắm, không phải Quân Lâm Uyên cuồng sạch sao, để hắn từ nay về sau mỗingày phải ngâm mình với mấy cái lõi này đi!
Nàng vươn móng vuốt ra, đang định nhón lấy quả đào kia, chợt nghe một loạt tiếngbước chân vang lên ngoài cửa, còn có một giọng nói lanh lảnh vang lên:“Hoàng thượng giá lâm!”
Cái gì? Quân Lâm Uyên tới à?! Tô Cẩm Bình sợ đến mức ba hồn bay mất bảy phách, vội nhảy dựng lên,nhìn quanh nhìn quẩn một vòng. Trong này chỉ có một cái bể tắm và mộtcái ghế quý phi phủ da điêu. Nàng phi thân lên chạy về phía cái ghế quýphi kia, sau đó dưới ánh mắt vô cùng kinh ngạc của chúng cung nữ, nàngnấp xuống phía sau ghế, mắt mở lớn, ngừng thở theo dõi động tĩnh ngoàicửa, trong lòng không ngừng oán hận, đầu óc tên Quân Lâm Uyên bị bệnhà?! Sáng bảnh mắt tắm rửa cái gì?!
“Kẹt” một tiếng,cửa mở ra. Chúng cung nữ mang tâm trạng sợ hãi thấp thỏm quỳ xuống đất,trong đầu vang lên câu nói ban nãy của Tô Cẩm Bình — Hoàng thượng rấtbất mãn vì họ không cọ rửa phòng tắm sạch sẽ. Còn nữa, có ai có thể nóicho họ biết, vì sao Hoàng thượng vừa tới, cô gái kia lại phải nấp nhưthế không? Chẳng lẽ…
Còn đang mải nghĩ ngợi, Quân Lâm Uyên đã bước vào, trường bào màu ánh trăng vung lên, quả nhiên mangtheo khí chất cao quý của quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cua-ban-cung-hoang-thuong-cut/1456035/quyen-2-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.