Công chúa Bình Dương rất được phụ hoàng sủng ái, hơn nữa, thân phận cao quý, muốn trừng trị một ả Mộ Dung Song nói năng ngông cuồng đương nhiên là không nói đùa.
“Không, công chúa điện hạ, thần nữ không cố ý, thần nữ…” Mộ Dung Song luống cuống, sợ hãi kêu lên.
Mộ Dung Phong và mấy huynh đệ Mộ Dung gia vội bước tới cầu xin: “Công chúa điện hạ, tiểu muội chẳng qua nhất thời lỡ lời, hơn nữa, nàng không chỉ là tiểu thư phủ Trấn quốc công, còn là Hoàng tử phi đích thân Hoàng thượng tứ hôn cho Tam hoàng tử điện hạ, xin ngài trừng trị nhẹ tay!”
“Hoàng tử phi sao? Thiên hạ đều biết bản cung đã sớm từ hôn rồi.” Một câu nói nhàn nhạt truyền tới, chỉ đang trần thuật lại một thực tế mà thôi. Ngay sau đó, bóng người tao nhã vô song kia mới xuất hiện trong tầm mắt của mọi người ở đây.
“Tam hoàng tử điện hạ, ngài đừng khinh người quá đáng!” Mộ Dung Hạo không kìm được liền tiến lên nói. Chẳng qua chỉ là một Hoàng tử vừa về nước không quyền không thế lại còn mù hai mắt, thế mà hết lần này đến lần khác đập vỡ thể diện của Mộ Dung gia bọn họ, phủ Trấn Quốc công bọn họ cũng đâu phải quả hồng mềm mặc người giày xéo chứ!
Hắn ta vừa dứt lời, đôi mắt đẹp như trăng của người kia thản nhiên quét về phía hắn ta, trong mắt mang theo vẻ khinh bỉ và coi rẻ nồng đậm, giống như bậc vương giả đang khinh bỉ một con kiến, cảm giác áp bức khiến Mộ Dung Hạo không thể nói được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cua-ban-cung-hoang-thuong-cut/1455978/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.