Nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc vang lên ngoài cửa, khoé môi hắn hơi nhếch lên… nhưng lập tức lại cứng đờ lại! Nàng đến, nhưng vì sao hắn lại vui mừng đến khó hiểu thế này?!
“Cốc cốc cốc!” Tiếng gõ cửa vang lên.
Đôi môi mỏng hơi giật giật, bỗng nhớ lại quyết định vài ngày trước của mình, không phải hắn đã định… phải cách xa nàng một chút sao? “Cô nương, đêm khuya rồi, mời…”
“Rầm!” một tiếng, cửa bị đá văng ra, cọt kẹt đung đưa ở một bên, khuôn mặt tức giận của Tô Cẩm Bình liền hiện ra trước mắt hắn.
Tên đáng chết này, mấy ngày trước hắn cầu xin cho nàng, nàng đã coi hắn là bằng hữu, nên bây giờ mới tới tìm hắn, vậy mà lại nhận được cái câu mời quay về kia!
Màng nhĩ hắn chấn động, không biết vì sao, nhưng hắn lại không thấy tức giận, ngược lại, còn hơi vui vẻ. Hắn, làm sao thế này?
Đang lúc hắn hoang mang tự hỏi, thì Tô Cẩm Bình bước nhanh tới, kéo tay hắn. “Cô… làm gì thế?” Giọng nói vẫn rất lạnh nhạt.
“Không phải huynh không thèm quan tâm đến cái gì sao? Huynh quan tâm đến việc ta kéo huynh đi làm gì?” Tô Cẩm Bình nóng đầu, tức giận nói.
Ai ngờ hắn lại thật sự yên lặng, ngoan ngoãn để mặc nàng kéo đi.
Thấy hắn ngoan ngoãn hơn, cơn tức giận trong lòng nàng mới tiêu bớt một chút, lực tay cũng nhẹ hơn.
Hắn lẳng lặng đi phía sau nàng, đôi mắt bạc như ánh trăng bỗng sẫm lại, Tô Cẩm Bình, tài nhân của Hoàng Phủ Hoài Hàn, bây giờ là cung nữa, hết lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cua-ban-cung-hoang-thuong-cut/1455912/quyen-1-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.