Nàng vừa quay đầu, nhìn thấy ngay khuôn mặt đen như mực của Hoàng Phủ Hoài Hàn! Hỏng rồi, nhớ đến bạc quá đau lòng, nên không phát hiện ra đằng sau có người!
Còn cả tên Hoàng Phủ Dạ đáng chết này nữa, đã không nhắc nàng thì thôi, còn dẫn dắt khiến nàng nói ra mấy lời đáng chết kia! Tô Cẩm Bình xấu hổ gãi đầu: “Hoàng thượng thân yêu của ta, sao ngài lại đến đây? Hơn nửa đêm rồi, đêm dài khí nặng, tư thế oai hùng, ngắm hoa trong sương, ngài chạy tới đây làm gì?” (thật tình không hiểu bé Tô nói gì, mình chỉ biên theo đúng nguyên tác.)
Nói xong mấy câu này, chính nàng cũng 囧 một chút, dường như nàng sợ tới mức loạn ngôn rồi!
“Trẫm không đến, thì ngươi còn định chửi trẫm thế nào nữa?” Giọng nói lạnh lẽo như từ núi băng vọng ra, khiến người ta nghe mà chân run lẩy bẩy! Lúc ấy, tình báo trong cung nói nữ nhân này đến Lê Viên, hơn nữa, không bao lâu sau thì Dung Nhạc đi ra.
Dung Nhạc đang bày trò gì, đương nhiên hắn biết, có điều, hắn lười quản. Nhưng nữ nhân này vào Lê Viên lâu như vậy cũng không thấy ra, hắn vốn định phái người đi bắt, lại nghe hạ nhân nói Dạ đã tới, nên hắn mới tự mình đi đến đây. Không ngờ, vừa đến đã nghe thấy nữ nhân này chửi bới mình, thích hắn là mắt đầy dử? Hắn không biết thưởng thức? Lại còn là cứt trâu thôi hoắc nữa?
“Ôi dào, Hoàng thượng, nô tỳ đâu có chửi bới lão nhân gia ngài!!!” Bà đây nói đều là sự thật mà, chửi bới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cua-ban-cung-hoang-thuong-cut/1455894/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.