Edit: Cảnh Phi.
Beta: Rine Hiền phi.
Nhị Hoàng tử dùng trí tuệ bây giờ của nó, nói ra những lời này. Vẻ mặt thằng bé hơi hoang mang, hiển nhiên nhiều đồ vật trên thảm lông như vậy, cứ mỗi một cái có thể ăn thì nó đều cảm thấy hoang mang. Từ đầu tiên mà nó học nói ra được, không phải phụ hoàng cũng không phải mẫu hậu, mà đơn giản là “bánh bánh”, đương nhiên sau đó lại học được "ăn".
Các đại thần cũng không nghe hiểu nó đang nói cái gì, có chút xấu hổ đứng tại chỗ. Dù sao cũng là lần đầu tiên Nhị Hoàng tử nói chuyện ở trước mặt mọi người, hơn nữa khẩu âm của trẻ con vẫn còn chút mơ hồ, cho nên trong khoảng thời gian ngắn không thể phân biệt rõ được.
Tề Ngọc và Nhị Hoàng tử trừng mắt nhìn nhau một lát, hắn mới nhẹ nhàng phất phất tay, tiểu cung nữ ở bên cạnh tay mắt lanh lẹ đưa mâm điểm tâm trên bàn tới. Tề Ngọc nhận lấy, bên trên mâm được đưa lên chính là món điểm tâm “Thập toàn thập mỹ”, sở trường số một của Ngự Thiện phòng. Đương nhiên bởi vì có nhiều vị nên rất được Nhị Hoàng tử yêu thích.
“Bánh bánh! Bánh bánh!” Nhị Hoàng tử nhìn thấy số điểm tâm kia, lập tức trở nên kích động lạ thường, giơ một bàn tay lên dường như muốn bắt lấy, nhưng chỗ Hoàng thượng đứng cách nó một khoảng khá xa.
Huống hồ Tề Ngọc mang vẻ mặt nghiêm túc, rõ ràng là sẽ không chủ động đưa điểm tâm tới. Nhị Hoàng tử lập tức dùng tứ chi bò về phía của Hoàng thượng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cong-sung-phi/747173/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.