Edit: Hy Hoàng Thái phi.
Beta: Kỳ Hoàng Thái phi.
Thẩm An Lăng mấy ngày nay sống rất vất vả, giống như lửa đang cháy đổ thêm dầu vậy. Không biết vì sao chuyện hôm đó hắn bị trói đến phủ Bắc Định Hầu lại truyền khắp kinh thành. Nhưng lời đồn lại nửa thật nửa giả, nói hắn đến phủ Bắc Định Hầu còn cách một cái bình phong nói chuyện với tiểu thư hầu phủ, rất giống như hai người bọn họ tự định chung thân.
Thẩm An Lăng thật sự là hết đường chối cãi, những đồng liêu làm việc cùng với hắn thì suốt ngày dùng ánh mắt ái muội liếc hắn, giống như trong mắt có cây đao vậy khiến hắn vô cùng khó chịu. Dù sao thanh danh vị đích tiểu thư của Bắc Định hầu phủ rất tốt, của cải giàu có. Các đời nam nhi của Bắc Định hầu phủ đều là tướng quân thống soái, là lương tướng thuần thần mà Hoàng thượng nể trọng. Ngay cả vị Hoàng thượng khó chơi như Tề Ngọc mà gặp được nam nhi của Phong gia thì cũng sẽ thỉnh thoảng khách khí xưng huynh gọi đệ. Như vậy đủ để thấy căn cơ thâm hậu của Phong gia.
Lúc hắn trở về Thẩm vương phủ thì càng thêm khổ sở. Những bà mối đó cũng không dám đến nữa, ai có lá gan đoạt con rể của phủ Bắc Định Hầu, tùy tiện một nam nhân của Phong gia cũng có thể ‘diệt sạch’ nhà bọn họ. Nhưng mà Thẩm Vương gia xã giao càng ngày càng nhiều, rất nhiều người đều chỉ trích ông, nếu đã có đích trưởng con dâu thì tại sao lại che che dấu dấu, khiến bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cong-sung-phi/747115/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.