Edit: Phương Hiền dung.
Beta: Rine Hiền phi.
Lý Hoài Ân ngồi trên ván trượt gỗ vô cùng đơn sơ, bắt đầu trượt xuống từ bậc thang cao nhất xuống dưới, thật sự vô cùng xóc nảy. Mơ hồ nhìn được thân hình run rẩy của hắn, ngay cả tiếng kêu khóc cũng chứa vài phần run rẩy.
Đến khi ván trượt trượt đến bậc thang cuối cùng, Lý Hoài Ân lúc này mới chạm đất, giống như vừa ngã nhào xuống từ đám mây, cả người nặng nề lảo đảo.
Long liễn dừng cách hắn không xa, Hoàng thượng nhìn Lý Hoài Ân ngồi trên ván gỗ, hơi nhăn mày. Nét mặt Lý Hoài Ân lúc này vô cùng hoảng loạn, hai mắt thất thần, si ngốc nhìn về phía trước, tinh thần rối loạn.
"Lý Hoài Ân, mau đưa ván để trẫm và Thục phi cùng ngồi!" Tề Ngọc lạnh giọng thúc giục, nét mặt có chút không kiên nhẫn.
Lý Hoài Ân thấy Hoàng thượng tức giận kêu lên ầm ĩ liền đứng dậy theo bản năng, nhưng mông vừa rời khỏi ván gỗ, dạ dày đã cuồn cuộn dâng trào. Hắn vẫy tay với Hoàng thượng, một chữ cũng không kịp nói, trực tiếp che miệng chạy đi chỗ khác.
Xong đời, thật muốn nôn! Nhất định phải chạy đến chỗ Hoàng thượng không thấy mà nôn, nếu không rất có thể Hoàng thượng sẽ bắt hắn ăn lại những thứ đó.
Nhìn cảnh tượng Lý Hoài Ân phải chạy đi chỗ khác nôn mửa, Thẩm Vũ ngồi trên long liễn mà sắc mặt đã tái nhợt như tờ giấy. Nàng nhìn những bậc thang thật dài của Long Càn cung, từng đợt tê dại từ da đầu truyền đến. Bậc thang được bao phủ bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cong-sung-phi/747106/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.