Edit: Huyền Hiền viện.
Beta: Huệ Hoàng hậu.
Đợi đến lúc Thái hậu vội vàng sửa sang lại một chút, bước ra trong trạng thái đầu nặng chân nhẹ, thì đã thấy Hoàng thượng lôi kéo Thẩm Vũ ngồi trên ghế, khoảng cách giữa hai người thật sự rất gần, chắc là đang nói chuyện gì đó rất thú vị, nên khuôn mặt hai người điều mang theo ý cười vui vẻ.
Bước chân của Thái hậu lập tức ngừng lại, bà thật sự không ngờ có thể nhìn thấy được hình ảnh mà từ trước đến nay bà chưa từng nghĩ đến. Hoàng thượng lại có thể lôi kéo một phi tần cùng nhau cười nói vui vẻ như thế. Cho dù người này là Thẩm Vũ - phi tần được sủng ái bấy lâu nay, nhưng vẫn làm cho nội tâm Thái hậu chấn động.
“Mẫu hậu.”
Bởi vì Hoàng thượng ngồi đối diện với hướng Thái hậu bước ra, là người đầu tiên phát hiện ra Thái hậu, nên kéo Thẩm Vũ đứng lên.
“Thỉnh an Thái hậu.”
Thẩm Vũ cũng nghe đứng lên theo, ý cười trên mặt nhạt đi chút, nhẹ nhàng cúi người hành lễ.
Thái hậu lấy lại tinh thần từ trong trạng thái ngây ngốc vì ngạc nhiên, ho nhẹ một tiếng để che dấu đi sự thất thố vừa rồi của mình, phất phất tay cho nàng đứng dậy, rồi ngồi vào vị trí chủ vị.
“Quấy rầy mẫu hậu nghỉ ngơi. Trẫm cũng không biết vì sao đứa nhỏ lại ầm ĩ như thế này, khi trẫm còn nhỏ hình như cũng không có ầm ĩ quấy rầy mẫu hậu như thế.”
Tề Ngọc liếc mắt một cái liền nhận ra tinh thần của Thái hậu không tốt, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cong-sung-phi/747098/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.