[*] 龟毛: quy mao. Ý chỉ một người hay xoi mói để ta đến từng chi tiết nhỏ một cách thái quá, thường khiến người bên cạnh muốn phát điên lên
Edit: Chang Phi.
Beta: Vy Chiêu dung.
"Bổn cung tự biết hôm qua cảm xúc không tốt, cho nên lần này tới thỉnh tội. Mong rằng các vị công công châm chước một chút." Thẩm Vũ thu hết biểu tình của mấy tiểu thái giám vào mắt, vẻ mặt ôn hoà, ngữ khí cũng trở nên cực kỳ ôn nhu.
Minh Âm thấy Thẩm Vũ cũng đứng ra, lại còn hạ thấp tư thái như thế, liền cảm thấy tự tin hẳn lên, nghiêng mặt quét mắt nhìn một loạt tiểu thái giám, ý bảo cho bọn họ đi vào.
Mấy người kia cúi đầu, mặc niệm một câu "tội lỗi", trong lòng yên lặng thắp một cây nến cho chính mình.
"Thục phi nương nương, không phải bọn nô tài không cho ngài đi vào. Hoàng thượng có nói, nếu ngài tới thỉnh tội thì mời ngài ——" Lúc này, vẫn là thái giám đứng ở giữa lên tiếng, hắn khẽ thở dài một hơi, trên mặt lộ ra vẻ khó xử, âm thầm mặc niệm một câu "Ta không vào địa ngục thì ai vào".
Chẳng qua hắn mới nói được một nửa, trong lòng cũng càng thêm nhút nhát, nuốt nuốt nước miếng, mới thấp giọng nói: "Mời ngài quỳ ở đây cho đến lúc Hoàng thượng thấy vừa lòng mới thôi!"
Thẩm Vũ hơi sửng sốt, nàng không ngờ Hoàng thượng sẽ để nàng quỳ ở bên ngoài. Phạt quỳ ngoài cửa cung, cung nhân tới tới lui lui nhất định có thể nhìn thấy, danh tiếng thịnh sủng của nàng cũng sẽ bị giảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cong-sung-phi/747094/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.