Edit: Dương Thục nghi.
Beta: Vân Chiêu nghi.
Lý Hoài Ân đứng ngoài bậc cửa, lạnh lùng nhìn Vân Khê đang dãy dụa bên trong. Mấy tiểu thái giám thấy Minh Âm đi ra, lực đạo trên tay lại càng mạnh hơn, kéo lê Vân Khê ra ngoài cửa.
"Giữ chặt lại cho ta, nếu để nàng ta chạy thoát, xem chủ nhân có cần cái mạng chó của các ngươi nữa không!" Lý Hoài Ân đá một cước vào mông của tiểu thái giám đứng cuối cùng, giọng nói the thé.
Mấy tiểu thái giám kia vừa nghe thấy lời này, lực giữ Vân Khê càng tăng thêm. Tiểu thái giám đi cuối cùng một tay ôm mông, vẻ mặt như đưa đám, thừa dịp Vân Khê không chú ý liền lập tức duỗi chân đá lên người Vân Khê, coi như là báo thù.
"Rốt cuộc chuyện này là sao?" Minh Âm nắm chặt xiêm y trên người, đi tới bậc cửa, khẽ hỏi một câu.
Lý Hoài Ân xoay đầu lại, nhàn nhạt liếc nhìn nàng một chút, sau đó hắn hướng vào tai nàng, thấp giọng nói: "Còn làm sao nữa, đơn giản là đã tra ra sự việc rồi!"
Minh Âm hơi sửng sốt, Xu Tu nghi định để Hoàng thượng thăm dò rõ ràng nội tình của Vân Khê, không ngờ lại chó ngáp phải ruồi. Nhìn bộ dáng này, nhất định là Vân Khê xảy ra chuyện lớn rồi.
"Đây là muốn..." Nàng chỉ nói ba chữ rồi ngưng lại, giơ tay lên làm động tác cắt cổ.
Lý Hoài Ân nhẹ nhàng lắc đầu, đưa tay phải trống không ra nắm chặt lại, làm tư thế giơ chén rượu trên tay. Sau đó hắn đổ vào miệng, mắt thì trợn trắng, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cong-sung-phi/747078/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.