Edit: Tồ Dung hoa.
Beta: Chiêu Hoàng Thái phi.
Một lát sau, Tề Ngọc mới dịu lại đôi chút. Hắn ngồi ngay ngắn, sai Lý Hoài Ân gọi thái y tới.
“Trẫm muốn xem thử, lời ái tần nói rốt cuộc là thật hay giả!” Tề Ngọc dựa người vào thành xe, tuy sắc mặt đã trở lại bình thường nhưng lông mày nhíu chặt, đôi mắt khép hờ, dáng vẻ không thèm để ý đến Thẩm Vũ.
Nghe hắn nói thế, Thẩm Vũ vốn còn ủ rũ lập tức lấy lại chút tinh thần, trên mặt lộ vẻ giảo hoạt.
“Hoàng thượng xem thử là được!” Giọng của Thẩm Vũ lập tức trở nên mềm mại, có vẻ như đã không còn để ý đến chuyện vừa rồi nữa.
Nghe thấy giọng nói vui vẻ của nàng, nam nhân nhẹ nhàng mở một mắt nhìn sang, trên mặt Thẩm Vũ quả thật có chứa ý cười nhè nhẹ. Khóe môi Tề Ngọc cũng theo đó hơi nhếch lên, nhưng hắn lại xoay mặt sang chỗ khác, không nói chuyện với nàng.
“Tham kiến Hoàng thượng và Xu Tu nghi.” Thái y dẫn Vân Khê lên xe ngựa.
Tề Ngọc từ từ mở mắt, theo bản năng đưa mắt nhìn Vân Khê trốn sau lưng thái y. Vì đang ở trong xe ngựa không thể đứng, nên lúc hai người hành lễ trông có vẻ rất gò bó.
“Mau xem cho Xu Tu nghi đi, ban nãy nàng ấy không cẩn thận để ngón tay chọc vào miệng vết thương, không biết miệng vết thương có bị rách không!” Tề Ngọc phất tay, miễn lễ cho thái y và Vân Khê.
Thái y bắt mạch cho Thẩm Vũ trước, hình như vì để kiểm chứng lời Thẩm Vũ nói, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cong-sung-phi/747075/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.