Edit: Cảnh Thục viện.
Beta: Thư Uyển nghi.
“Dạo này muội thế nào rồi?” Ánh mắt Thẩm An Lăng tỉ mỉ quét một vòng ở trên người của nàng, nhìn thấy sắc mặt hồng nhuận của Thẩm Vũ thì trong lòng cũng hơi thả lỏng.
Khóe mắt của hắn đánh giá Lý Hoài Ân đang đứng canh giữ ở bên ngoài, mày hơi nhướng lên.
Thẩm Vũ cũng chú ý tới vẻ mặt của Thẩm An Lăng trên mặt lộ ra nụ cười xấu xa, bỗng nhiên nhào về phía hắn, đôi tay lôi kéo vạt áo trước của hắn: “Ca ca, A Vũ rất nhớ ca ~!”
Giọng của Thẩm Vũ mang theo vài phần uất ức và hờn dỗi, nàng cứ một mạch nhào tới khiến cho Thẩm An Lăng sợ tới mức hơi run lên. Mấy người trong đình hóng mát cũng đều bị động tác này của Thẩm Vũ làm kinh ngạc, Xu Tu nghi thâm tình chân ái, đây là làm sao vậy!
Lý Hoài Ân tò mò quay mặt nhìn vào phía trong đình, tất nhiên hắn nghe rõ giọng nói và ngữ điệu cố ý đề cao lên của Thẩm Vũ.
Đột nhiên thân thể của Thẩm An Lăng có chút cứng nhắc, không nói hắn và Thẩm Vũ chưa từng thân cận như vậy bao giờ, dù cho là ngày thường thì cũng rất ít khi gặp nhau, làm gì có nhiệt tình dào dạt mà nhào vào trong ngực như thế chứ. Hắn theo bản năng cúi đầu xuống, vừa đúng lúc đối diện với gương mặt xinh đẹp lanh lợi.
Chỉ thấy nàng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Thẩm An Lăng, nghịch ngợm chớp chớp mắt, khóe miệng hiện lên ý cười giảo hoạt.
“Có người khác nhìn, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cong-sung-phi/747064/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.