Edit: Thần Hoàng Thái phi.
Beta: Kỳ Hoàng Thái phi.
Lần này Đỗ Viện phán bắt mạch khá lâu, lông mày ông nhíu chặt, rõ ràng là đang băn khoăn điều gì đó. Lúc ông rút tay về thì thở dài một hơi nhưng lại không đưa ra bất cứ kết luận gì về bệnh tình.
“Ta kê phương thuốc thích hợp cho chủ tử các ngươi, đợi chủ tử các ngươi tỉnh rồi lại gọi ta đến!” Đỗ Viện phán vừa nói vừa quay lại bàn ngồi xuống, nhấc bút lên viết.
Một nơi đặc biệt xa hoa trong cung điện, Thụy Phi nằm trên ghế quý phi, thản nhiên đong đưa, ngắm nghía một chiếc ngọc ban chỉ trong tay. Bỗng nhiên một cung nữ đi lên trước, kề vào tai nàng, nhỏ giọng nói mấy câu.
Vốn vẻ mặt Thụy Phi đang hứng thú dạt dào, sau khi nghe cung nữ bẩm báo xong thì sắc mặt lập tức trở nên cứng đờ.
Đột nhiên nàng từ trên ghế quý phi ngồi dậy, vẻ mặt mang theo vài phần khó tin. Nàng đưa tay gạt chung trà trên bàn nhỏ bên cạnh xuống đất, giọng nói và sắc mặt âm ngoan: “Được lắm Đỗ Viện phán, cái đồ lão bất tử này! Vậy mà lại đi trị liệu giúp tiện nhân kia, làm hỏng chuyện tốt của bổn cung!”
Vẻ mặt Thụy Phi mang theo vài phần dữ tợn, mấy cung nữ hầu hạ trong điện đều vội vàng quỳ rạp xuống đất, cúi đầu xuống không dám nhiều lời một câu.
Thụy Phi tốn không ít ngân lượng mới mua được Thôi Thái y, lại giúp một nhà già trẻ của ông ta an bài chu toàn mới đổi được tin tức khi nào Thôi Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cong-sung-phi/747060/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.