Edit: Tuệ Tu nghi.
Beta: Chiêu Hoàng Thái phi.
"Thái hậu đã nhân từ như vậy, thân làm vãn bối cũng không thể không biết tốt xấu!" Giọng điệu của Trang Phi khá thấp, lời nói cũng có chút nặng nề, rõ ràng là có ý nhắc nhở.
Thôi Cẩn thở dài trong lòng, như đã chịu thỏa hiệp, nàng hành lễ với Thái hậu, thấp giọng nói: "Tần thiếp tạ ơn Thái hậu, tạ ơn Trang Phi!"
Theo tiếng tạ ơn này của nàng, Thôi Tú vẫn đang đứng ngoài cuộc tựa hồ mới có phản ứng, cũng hành lễ, lặp lại lời Thôi Cẩn vừa nói.
Thấy Thôi Tú không chịu được đả kích như vậy, Thái hậu và Trang Phi cùng nhíu mày.
Thẩm Vũ chợt nhớ đến kiếp trước, từng có người nói với nàng một câu: Tại hậu cung đầy máu tươi này, không phải mệnh cách của ai cũng có thể dung nhập vào, có vài người khi mới vào cung, đã có thể nhìn ra mệnh phải chết sớm.
Bây giờ, nhìn Thôi Tú trước mắt này, Thẩm Vũ mới phát hiện ra câu nói này là đặc biệt dành cho nàng ta.
"Được rồi, ai gia cũng bị hành hạ đến mệt mỏi rồi, đều lui cả đi!" Trên mặt Thái hậu dần lộ ra vẻ thiếu kiên nhẫn, bà nhẹ nhàng phất phất tay.
Mọi người vội vàng đứng lên hành lễ với Thái hậu, chờ sau khi Xuân Phong dìu Thái hậu đi vào nội điện, những người trong điện liền tuân theo cấp bậc từng người khom lưng rời đi.
Hai tỷ muội Thôi Tú một trước một sau đi xuống bậc thềm. Thôi Cẩn vẫn luôn đi sau Thôi Tú nửa bước, khoảng cách khống chế vừa khéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cong-sung-phi/747041/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.