Edit: Lily Carlos
Beta: Huyền Vũ
Các cung đương nhiên đều chú ý tới chuyện thị tẩm của Hứa Khâm, dù chưa nghe được tin tức gì quan trọng nhưng chưa đến canh ba, tin Hứa tiểu chủ bị đuổi về Trữ Tú cung đã lan truyền khắp hậu cung. Mọi người đều có thể đoán ra chuyện vị này chưa được Hoàng Thượng cưng chiều.
Sau khi Hứa Khâm bị đuổi về Trữ Tú cung thì cứ trốn mãi trong phòng của mình, nàng ngồi co cụm trong góc tường, không để ý đến vết mực loang lổ trên mặt, đôi mắt trống rỗng vô thần nhìn về phương xa.
Từ khi sinh ra tới nay, nàng ngậm thìa vàng (ý là được yêu chiều) mà lớn lên, chưa bao giờ bị đối xử như vậy. Giờ trong một thời gian ngắn khó, nàng khó có thể chấp nhận được mọi chuyện nên u uất cũng là chuyện bình thường.
Không lâu sau ngoài trời đã tảng sáng, vài cô cô ở Trữ Tú cung thấy như vậy cũng bối rối không biết nên làm gì. Lúc trước tiểu thái giám đưa Hứa Khâm về đã dặn là tầm tản sáng sẽ tới đưa phong thưởng của Hứa tiểu chủ đến, nhưng Hứa tiểu chủ cứ như vậy thì không thể ra nhận phong thưởng được.
“Kẽo kẹt —”, cánh cửa gỗ bị đẩy ra. Hai vị cô cô dẫn vài cung nữ tiến vào, lặng lẽ đến cạnh Hứa Khâm hành lễ rồi một trong hai người khẽ phất tay, lập tức có cung nữ tiến lên nhanh nhẹn giúp Hứa Khâm tắm rửa trang điểm.
Hứa Khâm không nói một lời, tĩnh lặng như một bức tượng mặc cho người sắp xếp.
“Hứa gia đích nữ Hứa Khâm, đoan trang hiền thục, phong làm Từ Tứ phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cong-sung-phi/746986/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.