"Đại thúc, tam thiếu gia nói ngươi phi thăng từ hạ giới lên cho nên mới lợi hại như thế, có phải như vậy không? "
"Tam thiếu gia khen vậy thôi chứ ta có lợi hại gì đâu, nhưng đúng là ta đến từ hạ giới thật."
"A! Đại thúc thật sự là từ hạ giới đi lên nha, bảo sao lợi hại như thế! Các lão sư phó trong Linh Bồ Viên đều nói tu sĩ dưới hạ giới có thể phi thăng thành tiên đều là thiên chi kiêu tử, sau khi thành tiên sẽ trở nên càng ngày càng mạnh nên các tiên môn khắp nơi đều tranh nhau thu nhận."
"Có thể tu tiên thành đạo chưa chắc sẽ là thiên chi kiêu tử, nhưng nhất định phải có đại trí tuệ, đại nghị lực."
"Vậy đại thúc thì sao? Trước kia đại thúc thuộc dạng nào? Chắc chắn cũng là thiên tài đúng không?"
Trên con đường nhỏ tại lưng chừng núi, tiểu Ức Khổ kéo tay Bạch Mộc Trần hỏi đông hỏi tây nhưng người sau chỉ lặng yên và trên mặt hiện lên hồi ức về dĩ vãng cùng với một chút chua xót.
Thiên tài sao? Cũng từng là thiên tài đấy!
Nhưng hiện tại Bạch Mộc Trần chẳng qua là một Tán Tiên, là tiên nô mà thôi.
"Ha hả, tiểu thư cứ nói đùa, trên đời nào có nhiều thiên tài như vậy, trước kia ta... cũng giống như tu tiên giả bình thường thôi chứ không phải là thiên tài gì hết."
"Có thật như thế không? Nhưng ta cảm thấy đại thúc rất lợi hại đấy, mẫu thân cũng nói đại thúc không phải là người thường."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-an/3252468/quyen-2-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.