Đấu nô trường bị tàn phá vô cùng nặng nề, khói bụi bốc lên mù mịt.
Trong lúc này, Bạch Mộc Trần đang ngồi xếp bằng ở giữa trung tâm của đấu trường, khí tức trên người dần ổn định lại, trên mặt cũng có thêm chút sức sống.
Quỷ Nhận và hai đứa trẻ kia đứng ở một bên thấy tình hình của Bạch Mộc Trần đã chuyển biến tốt đẹp đều khẽ thở phào một hơi.
Ở xung quanh mấy người có sáu tên thị vệ đang ngưng thần cảnh giới, thỉnh thoảng còn quay đầu lại đánh giá hình dạng của Bạch Mộc Trần với ánh mắt tràn đầy vẻ tò mò. Rốt cuộc đối phương có lai lịch như thế nào mà lại có thể lấy tu vi của Tán Tiên một kiếp diệt sát Chân Tiên cửu phẩm bằng một kiếm. Chuyện này quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Trong hoàn cảnh mơ mơ hồ hồ này, Bạch Mộc Trần thủy chung vẫn duy trì một phần tỉnh táo, phiêu đãng ở trong hư không vô tận.
Thống khổ, dày vò, trống rỗng, cô đơn...
Trong bóng đêm, hết thảy mọi thứ đều trở nên lạnh như băng, tâm thần giống như bị ngàn vạn con kiến cắn xé, chỉ hận không thể chết đi ngay lập tức. Tiếc là nếu ý niệm trong đầu bất diệt thì tâm thần cũng sẽ không tiêu tán, có thể nói là muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong.
Nguyên thần bị tổn thương hoàn toàn không giống với bình thường, nếu như xử lý không tốt có khi tạo thành thương tổn vĩnh viễn. Mặc dù trong lòng Bạch Mộc Trần sớm đã chuẩn bị tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-an/3252461/quyen-2-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.