Dịch giả: traitimbanggo
Ba bóng người sóng vai đi lên ban công theo sự dẫn đường của thị vệ.
"Dãy núi Cảnh Lan Vọng Thiên Phong, Nam Môn Vô Song..."
"Dãy núi Cảnh Lan Tàng Long Cốc, Võ Tây Lăng..."
"Dãy núi Cảnh Lan Lưu Vân Giản, Tổ Nhược Đồng..."
"Ra mắt Nguyễn thiếu gia, ra mắt Thượng tiên của Thái Nhất Tông!"
Ba người Nam Môn Vô Song thi lễ với Nguyễn Hằng cùng Tả Nhĩ Lam, sau đó lại chắp tay với bốn người Âu Lạc Dung Mai của Thiên Vi Phủ. Dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên họ tiếp xúc với Thiên Vi Phủ nên cũng không cần giới thiệu thêm.
"Mời ba vị ngồi."
Nguyễn Hằng thờ ơ giơ tay mời, lộ ra một chút thái độ của người thuộc đẳng cấp cao, còn bốn người Âu Lạc Dung Mai thì gật đầu một cách ôn hoà, cho dù mặt ngoài ra vẻ khách khí nhưng sâu trong đáy mắt lại che giấu vẻ khinh thường.
Thị tộc ngàn năm, thế gia vạn năm.
Là bốn đại gia tộc trong Thiên Vi Phủ và hưởng thụ vinh quang hàng vạn năm, trong lòng bốn người Âu Lạc Dung Mai vô cùng kiêu ngạo, bọn họ có thể cúi đầu trước mặt Thái Nhất Tông cường đại nhưng tuyệt đối sẽ không để vào mắt ba thị tộc hèn mọn.
Cái gì mà thị tộc ngàn năm chứ, trong mắt bốn người Âu Lạc Dung Mai thì họ chỉ là một đám nhà quê ở nơi thôn dã mà thôi, không có đẳng cấp cũng như nội hàm của thế gia, lại càng không có huyết mạch cao quý như bọn họ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-an/3252437/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.