Dịch giả: minhtien15
Đại thúc, mẫu thân có dặn lúc mua đồ nhất định phải cẩn thận, đừng để bị người khác lừa gạt, ở đây có không ít kẻ lừa đảo đâu.”
“Mẫu thân còn nói, tiên thạch đừng để lộ ra ngoài tránh bị người khác chú ý tới.”
“Nơi này còn có không ít đệ tử trong thị tộc, chúng ta không nên làm quen với bọn họ.”
“Còn có còn có......”
Trên đường đi cùng nhau, Tiểu Ức Khổ nhắc đi nhắc lại những điều đó với Bạch Mộc Trần, mỗi lần nghe được hắn lại lắc đầu cười khổ, chính mình dù sao cũng là người sống qua mấy trăm năm, làm sao không hiểu được đạo lý đối nhân xử thế. Thế nhưng thần sắc ân cần nhắc nhở của tiểu cô nương này lại làm cho Bạch Mộc Trần cảm thấy thật ấm áp.......
Nhìn qua một lượt, con đường dẫn đến thị tập tương đối sạch sẽ, hai bên đường san sát đủ các loại cửa hàng, có đơn giản trang nhã, có huyễn lệ hoa mỹ, thậm chí còn có cửa hàng cho thị nữ xinh đẹp ra tiếp đón ở trước cửa, người ra người vào nối đuôi nhau không dứt.
Bạch Mộc Trần nắm tay Tiểu Ức Khổ đi trên đường phố náo nhiệt, cô nàng hiếu động bên trái nhìn một chút bên phải ngó một chút, trên mặt lộ ra vẻ hiếu kỳ.
Đúng lúc này, một thanh âm quen thuộc từ xa xa truyền tới. “Ức Khổ...... Ức Khổ...... Là ta, ta ở chỗ này......”
Lời nói còn chưa dứt, người vừa xuất hiện, không phải Nam Môn thị tộc Tam thiếu gia còn có thể là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-an/3252431/quyen-2-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.